Billboard
ADS_Top_Right
  • Bigsize
    Bigsize
  • google.com, pub-4530016804051003, DIRECT, f08c47fec0942fa0
Tiêu điểm

Mr.Đàm: Quan tâm đặc biệt đến chuyện nhận con của Ngô Kiến Huy

12:39:30 10/04/2012

Trước đây, 'đặc sản' của Hưng là 'la làng', 'xù lông' thì giờ đây, thay vì điên tiết tay bo với một tin nhắn 'quăng bom', Hưng chỉ lẳng lặng chọn nút 'Delete' và sung sướng cười thầm: 'A, ta đang phi thường!'




>> Đàm Vĩnh Hưng 'đóng cửa' với báo giới
>> Đàm Vĩnh Hưng tự tin catwalk
>> Đàm Vĩnh Hưng 'bác' chuyện là bùa ngải Phương Thanh

- Có ba cái tin gây chú ý trong tuần qua: Ngô Kiến Huy làm cha bất đắc dĩ và trận “khẩu chiến” giữa ba người lớn, một ca sĩ bị tố hiếp dâm nữ sinh và một người Việt quyết định mua đứt một thị trấn nhỏ của Mỹ… Anh chú ý cái tin nào nhất?

- Hai tin trước: Đọc kỹ, đặc biệt là tin đầu tiên thì quyết không bỏ sót bất kỳ một dòng nào, kể cả các comment. Tin sau cùng: chỉ đọc cái tựa. 

- Và bỏ qua?

- À là vì hình như lúc ấy Hưng đang bận gì đó, chỉ có thể đọc lướt lướt, và cũng nghĩ đó là một chuyện ở xa mình. Thường thì người ta hay quan tâm những chuyện gần mình, trước mắt mình, trong giới mình hơn vậy!

- Lướt qua cái tít đủ có một cảm xúc gì không?

- Tôi thấy hãnh diện, vì một người Việt lại có thể có được một quyết định táo bạo, đáng yêu và một sức khỏe tài chính đáng nể đến vậy giữa thời buổi bất động sản tuột dốc không phanh không chỉ ở ta mà còn ở Mỹ!

- Tiếc là anh đã không đọc hết tin! Con số để thực hiện cái quyết định táo bạo kia, thực ra không nhiều như mọi người tưởng (nếu chỉ đọc cái tít): 900.000USD?

- Wow! Chưa đến 1.000.000USD sao? Quá tuyệt!

- Nếu biết, anh cũng có thể tham gia phiên đấu giá?

- À, cái này thì chắc chắn là Hưng không đủ tiền! Và ngay cả ở Mỹ thì Hưng nghĩ, 900.000USD cũng có thể giúp người ta làm được nhiều việc lớn khác. Có điều, với con số đó, chắc chắn nhiều đại gia ở Việt Nam cũng có thể mua. Vấn đề là không nghĩ ra, hoặc không làm.

- Anh chắc chưa biết người mua cái thị trấn đó hiện đang sống tại TPHCM?

- Ngay tại thành phố Hưng đang sống hả? Vậy thì đúng là quá bất ngờ luôn! Quá hay! Một quyết định giữa thời buổi không ai dám đùa với bất động sản! Nếu được, Hưng thực sự muốn nói một lời chúc mừng với người đồng hương dễ thương này của mình!

- 900.000 USD mà được cho là “không thể” với anh sao? Biết đâu nguyên cái tủ giầy hàng hiệu của anh cũng đã đủ mua được… cây xăng – món đáng giá nhất của thị trấn đó?

- Nhưng vấn đề là người ta đâu có thể mặc… một thị trấn lên người và đứng hát trước hàng ngàn khán giả!

- Lựa chọn của người khác có khiến anh thấy giật mình: Ồ hóa ra cuộc sống còn rất nhiều cách tiêu tiền thú vị khác, ngoài hàng hiệu?

- Vậy chị có biết là mỗi khi tôi đi hát tại các tỉnh thành, fan của tôi hay hét câu gì không? “Thay đồ đi! Thay đồ đi!”. Tới giờ này tôi có thể cá chắc rằng một nửa fan của tôi đến nghe tôi hát, nhưng một nửa là muốn xem Đàm Vĩnh Hưng… thay đồ! Thế nên, mất tiền vì hàng hiệu thì cũng kiếm được bộn tiền từ hàng hiệu chứ bộ! Nghĩ kỹ đi, khi một người nổi tiếng mặc đẹp và gu thẩm mỹ của họ ít nhiều tác động lên lượng fan đông đảo của họ thì có phải cuộc sống đẹp lên không?

- Đẹp lên theo kiểu của anh thì có mà sạt nghiệp!

- Trời ơi tôi phải gào lên bao lần là có phải lúc nào tôi cũng xài hàng hiệu đâu! Ăn thua là cách mix đồ!

- Anh có lời nào với người vừa mua thị trấn Buford không, nơi chỉ có một cư dân, một trường học, một trạm xăng, một tiệm tạp hóa…?

- Ờ há, chỉ toàn số 1? Hay! Vậy biết đâu bài toán là ở chỗ đó: Một thị trấn chỉ toàn số 1, vậy thì hãy thêm những số 1 khác nữa đi! Nhiều số 1 sẽ tạo nên một SỐ MỘT đáng giá khác: Đó chính là Thương Hiệu!

- Vậy hãy thử một lần duy nhất trong đời đến hát ở trạm xăng ấy, cho chỉ một khán giả nghe đi!

- Haha, được! Nhưng ban nhạc thì sao?

- Người mua bảo rằng họ làm điều đó vì từng có một “giấc mơ nước Mỹ”. Còn anh thì sao, ở cái nơi mà anh từng nhận được không ít tràng pháo tay, lẫn những cú ném không thiện chí?

- Thực ra thì tôi không có giấc mơ nào ở nước Mỹ hết, nhất là từ khi có được những gì ở Việt Nam.

-Trở lại với hai cái tin anh đã đọc không sót một dòng nào kia. Anh có nghĩ điểm chung giữa hai câu chuyện, đó là sự kiềm chế? Rằng: Người lớn cần phải biết kiềm chế trước trẻ con, nghệ sĩ cần phải biết kiềm chế trước công chúng và cám dỗ…

- Quả vậy, khó nhất trên đời này chính là sự kiềm chế! Nhưng hãy còn hai sự kiềm chế nữa cần kể đến: nhà báo, với những bài báo gây sốc và độc giả, với những comment… Chẳng phải đằng sau những ồn ào không đáng có trong nhiều trường hợp có bàn tay can thiệp thô bạo của báo chí và một lượng không nhỏ “còm men” phụ họa sao? Mà nghệ sĩ, nói cho cùng, họ cũng chỉ là những người bình thường, và không phải ai cũng có thể có được một cái đầu tỉnh táo…

- Có một từ nặng hơn “bình thường” là “tầm thường”, anh nhé!

- Phải, có những nghệ sĩ bình thường, tầm thường, bất thường, phi thường…

- Vậy anh thuộc dạng nào?

- Một chút bình thường, một chút bất thường, nhưng chắc chắn là không tầm thường!

- Không tầm thường, là vì anh đã chiến thắng được nó, hay là vì nguyên bản đã… “sạch”?

- Muốn làm một điều phi thường thì trước hết anh phải là một người bình thường. Muốn làm một người bình thường thì phải chiến thắng được những điều tầm thường. Giả hạn, trước đây, “đặc sản” của Hưng là “la làng”, “xù lông” thì giờ đây, thay vì điên tiết tay bo với một tin nhắn “quăng bom”, Hưng chỉ lẳng lặng chọn nút “Delete” và sung sướng cười thầm: “A, ta đang phi thường!”

- Vậy, anh thấy chuyện này là phi thường hay bình thường: Giữa những lựa chọn, giải Đồng Siêu mẫu 2011 Hà Việt Dũng lại chọn cách đứng bán nước mía để mưu sinh?

- Đó là một quyết định phi thường nhuốm một ít màu xót xa!

- Có khi nào vì đọc một thông tin sai lệch về mình, anh tức giận và muốn lên tiếng, “độp” lại, chẳng hạn như chuyện anh hát ở đám cưới của một đại thiếu gia ở Hà Tĩnh vừa rồi?

- Không! Tôi không quan tâm và không đọc gì rồi mà! À, chuyện hát ở “đám cưới thiếu gia”, tôi rất vui vì nhờ “đóng cửa báo chí” mà tôi được đứng bên ngoài nhìn cảnh báo chí “dí” các ca sĩ như Phi Nhung, Quang Lê để “thẩm vấn” đủ điều (Cười sảng khoái)

- Dư luận rất ầm ĩ việc việc anh hát trong đám cưới ở Hà Tĩnh. Lý do anh nhận lời hát ở đám cưới này?

- Ầm ĩ là do đâu vậy ta? Nếu không có ai đưa tin, giật tít thì nó cũng sẽ trôi qua, vào quên lãng như bao đám cưới khác thôi.

Tôi không được phép có những quan hệ xã hội sao? Và tôi cũng không được hát ở đám cưới luôn hay sao? Có ai nhận ra mình đang đi quá ranh giới vì quá rảnh rỗi hay không, khi cứ lên mạng viết bình luận, chửi bới, rồi mất thời gian đoán già, đoán non mọi diễn biến.

- Anh không sợ ảnh hưởng đến tên tuổi đã gây dựng bấy lâu? Anh được cho là một ca sĩ nổi tiếng và giàu có bậc nhất Việt Nam, anh cần gì hát đám cưới để kiếm tiền?

- Tôi xác định rõ tư tưởng cho mình khi dấn thân vào nghề này: Vì đam mê, yêu nghề, vì khán giả, những người đã nuôi sống tôi hàng ngày và vì nhu cầu cuộc sống của bản thân. Nghề của tôi là nghề hát. Tôi đâu có buôn lậu hay làm gì phạm pháp? Đồng nghiệp của tôi có chồng, cưới vợ, tôi vẫn hát hoài đó, thì sao? Bạn bè và fan ruột, thân thiết của tôi có tiệc, muốn tôi giúp vui, tôi đến hát thì sao? Trên đời này còn một thứ hơn tiền, đó là tình!

- Mọi người rất sửng sốt vì mức cát-xê anh nhận ở đám cưới này rất “khủng”. Nhiều người nói rằng “có tiền mua… Mr Đàm” cũng được. Anh thấy sốc không?

- Tôi cũng nghe rất nhiều, nhiều lắm, kể cả những điều nực cười, lố bịch nữa kìa. Tôi chỉ có thể nói ngắn gọn thế này: Người ta chỉ có thể mua những thứ thật sự cần, bằng mọi giá, cho dù phải trả thật nhiều tiền, còn những thứ không cần, có cho không, họ cũng không nhận!

- Anh nghĩ sao khi có ca sĩ nói rằng, có trả cho họ 1 tỷ, họ cũng không thèm hát ở đám cưới?

- Tôi không quan tâm. Thiên hạ không phải là những người ngu và tôi tin họ biết cười…

- Anh có ấn tượng gì về chú rể và mẹ của chú rể?

- (Giọng hãnh diện) Cả nhà họ hay có thể nói hơi quá một chút là cả hai bên nội, ngoại của họ là những fan lâu nay của tôi và chỉ thích nghe nhạc nhạc tôi hát. Chúng tôi không phải là những người mới gặp nhau lần đầu để mà ấn tượng hay không ấn tượng.

- Dư luận gần đây hay lên án những đám cưới xa hoa. Anh nghĩ thế nào về những đám cưới tốn kém tiền tỷ của đại gia?

- Có bao nhiêu người lên án? Tôi cần biết con số, nếu là hơn 40 triệu dân thì tôi sẽ cho bạn biết suy nghĩ của tôi.

- Lại có nhiều ý kiến rằng, nghề hát cũng là một nghề để kiếm sống, nếu có thu nhập cao thì cứ hát. Hơn nữa, khán giả ở đâu, tầng lớp nào, nếu thích nghe ca sĩ hát, thì một nghệ sĩ chân chính không thể từ chối và phân biệt. Chắc là anh đồng tình với điều này?

- Tất cả những người tham dự tiệc cưới là ai? Là khán giả của mình chứ còn gì nữa? Thông thường để mời những ngôi sao có mặt trong tiệc cưới, chủ nhân phải có một động tác thăm dò ý muốn của các thượng khách, xem họ thích ai, muốn được xem và nghe ai hát… rồi họ mới biết đường mà chiều lòng các thượng khách của mình. Đó là chưa kể những giá trị bảo đảm khác từ phía các ngôi sao dành cho các chủ tiệc trong những quan hệ làm ăn của họ khi có mặt của những đối tác tiềm năng nhất.

- Nhưng nếu người nghèo, muốn xem trực tiếp Mr. Đàm hát, khó lắm, vì giá vé lúc nào cũng cao ngất ngưỡng. Anh có biết điều đó?

- Khổ quá! Tôi vẫn hát ở các sân khấu bình dân tại TP.HCM và các sân khấu ở miền Tây, miền Trung với giá vé chỉ có 60-100 ngàn và vẫn hát nhiệt tình 7-8 bài đó thôi. Thậm chí có những chương trình hát xong, tôi còn móc tiền túi ra tặng lại để nhà tổ chức gây quỹ từ thiện nữa. Chuyện rất bình thường và đều đặn mà!

- Anh hình dung 20 năm nữa, anh sẽ thế nào? Anh có sợ ngày ánh hào quang vuột khỏi mình?

- Những huyền thoại nghệ thuật kinh khủng nhất, được cả thế giới phải cúi rạp vì ngưỡng mộ tài năng nhưng rồi cũng phải chấp nhận sự lu mờ dần của ánh hào quang. Tôi chỉ là một nét cọ nhỏ bé trong bức tranh khổng lồ của âm nhạc Việt Nam thì làm sao dám ngông cuồng suy nghĩ viễn vông? Tôi chỉ tuân theo sứ mạng của mình mà thôi. Cầu xin Tổ nghiệp và thượng đế cho tôi biết dấu hiệu của hạn mức vinh quang của tôi ở thời điểm nào để tôi chuẩn bị khăn gói lên đường.

- Anh có cảm thấy “mất tự do” vì sự nổi tiếng của mình?

- Tôi chấp nhận và yêu sự “mất tự do” này đến 10 kiếp sau nữa, chứ đừng nói chỉ có kiếp này!

Theo Đẹp Online / GDVN

Bình luận
Chưa có phản hồi
Bạn phải đăng nhập mới có thể bình luận
ADS_home_content_3
Trái
Phải
  • Sale
    Sale
LR_left_1
LR_right_1
Tin Ảnh

DV Văn Anh khoe giấy đăng ký kết hôn

Hai diễn viên Văn Anh và Tú Vi chính thức là vợ chồng.
Code_FB
 
 
ADS_681x
Trình độ học vấn của tôi là:
336x288
681x90
Quảng cáo