Billboard
ADS_Top_Right
  • Bigsize
    Bigsize
  • google.com, pub-4530016804051003, DIRECT, f08c47fec0942fa0
Tiêu điểm

Trung Dũng: Hết lòng khi yêu

10:52:17 17/05/2013
Nam diễn viên 'Huyền sử thiên đô' khẳng định anh không đòi vợ mình phải biết tề gia nội trợ, nhưng phải thông minh và hiền. >> Trung Dũng: Quyết không đóng chung phim với Thùy Lâm, Nguyên Vũ>> Trung Dũng: Nói xấu người khác thì khán giả sẽ đánh giá là mạt hạng Hàng chục năm theo nghề diễn, có trên dưới 50 vai các loại trên màn ảnh, Trung Dũng vẫn chưa khiến người xem nhớ nhiều cho tới khi xuất hiện với vai trò MC trên truyền hình. Sau 5 năm gắn bó với nghề MC, vừa chia tay, anh bỗng dưng "sáng" hơn trong mắt người xem với vai Thái tử Khai Minh Vương Lê Long Đĩnh trong bộ phim truyền hình Huyền sử thiên đô (70 tập, kịch bản Nguyễn Mạnh Tuấn, đạo diễn Tất Bình - Phạm Thanh Phong). Đồng thời, anh đã nhận được vô số lời mời từ các dự án phim. Với đạo diễn giỏi, giá nào tôi cũng nhận lời - Hình như Trung Dũng đang rất "hối hả" với những lời mời sau khi kết thúc hợp đồng làm MC truyền hình? - Sau 5 năm bận rộn khi phải có mặt ở trường quay mỗi ngày, tôi định nghỉ xả hơi một thời gian. Nhưng tôi không thể từ chối những lời mời thân tình. Đây cũng là thời điểm tôi phải tính toán cho những đề án kinh doanh riêng. Hiện tôi đang quay những đoạn cuối để bộ phim Nỗi đau hạnh phúc (30 tập) kịp lên sóng vào tháng 9. Nhân vật tôi đảm nhận là một bác sĩ tim mạch bị rơi vào vòng xoáy của tình yêu tay ba. Anh ta cùng lúc được hai nữ đồng nghiệp yêu. Một cô là con vị giám đốc bệnh viện, người anh ta hàm ơn vì giúp anh đi du học. Còn cô kia là "tiếng sét" thực sự. Trái ngang ở chỗ, hai cô lại là bạn thân. Vai này hơi "nhẹ đô" so với sức diễn của tôi, nhưng tôi nhận lời vì là một vai lạ. Ở ngoài đời cũng như trong phim, tôi chưa từng trải qua trường hợp mối tình tay ba. Vai diễn tôi thực sự đang chờ là vai một nhà sản xuất phim trong bộ phim mới của đạo diễn Võ Tấn Bình, sẽ bấm máy trong nay mai. - Anh từng cộng tác với nhiều đạo diễn từ Nam ra Bắc, nhưng đạo diễn nào đặt dấu ấn riêng trong sự nghiệp của anh? - Đó là Quang Đại, Nguyễn Tường Phương - Lê Phương Nam và Võ Tấn Bình. Tôi "lăn lộn" ở trường quay với vai quần chúng và các vai "hụ hợ" trong nhiều năm. Nhưng khi được làm việc với đạo diễn Quang Đại trong phim Đất trắng (hãng TFS năm 2000), tôi mới có cảm giác thật sự bước vào nghiệp diễn. Lúc đó, tôi như một tờ giấy trắng và anh Quang Đại là người "khai bút". Trong Đất trắng, không những lần đầu tiên tôi được giao vai chính - vai đại đội trưởng du kích Năm Lợi - mà còn được vinh dự đóng cặp với một đàn chị đã thành danh là diễn viên Ngọc Hiệp. Khi đóng vai David Paul, cận vệ của Bảo Đại (phim Ngọn nến hoàn cung), đạo diễn Quốc Hưng là người phát hiện thế mạnh của tôi nằm ở đôi mắt. Trong bữa ăn trưa ở trường quay, anh nói rằng tôi có cặp mắt rất có thần, tại sao không phát huy. Nghiệm ra, tôi thấy có phần đúng, có lẽ vì ánh mắt ấy mà những vai tôi được mời toàn những vai có số phận, đặc biệt là Mười Trí trong phim Dưới cờ đại nghĩa. Trong hai năm hóa thân vào vai Mười Trí, tôi học được ở đại diễn Tường Phương và Phương Nam bản lĩnh làm chủ tâm lý nhân vật và kỹ năng học thoại. Ở phim này, thoại rất "dữ", nếu tôi không biết cách, khó "nuốt" trôi. Nhờ kinh nghiệm có được từ Dưới cờ đại nghĩa, tôi đã vượt qua vai Lê Long Đĩnh trong Huyền sử thiên đô tương đối nhẹ nhàng. Còn đạo diễn Võ Bình là người thường giao cho tôi vai khó, một phần do anh hiểu sức diễn của tôi, phần khác, anh cũng muốn tạo điều kiện và muốn thấy tôi ngày càng tiến bộ. - Anh nói nhờ đạo diễn Quốc Hưng, anh đã phát hiện sức mạnh trong đôi mắt. Theo anh, sức mạnh ấy anh đã thể hiện hiệu quả nhất trong vai nào? - Khi diễn vai Mười Trí, tôi đã vận dụng lợi thế ở đôi mắt, nhưng ông là nhân vật nghĩa khí, không gian tà, xảo quyệt nên ánh mắt chỉ thể hiện một chiều, đó là tính cương nghị. Và đến vai Lê Long Đĩnh, tôi mới có cơ hội phát huy, bởi đây là nhân vật đa tính cách. Qua những lời bình luận trên mạng, tôi hiểu mình đã vận dụng đôi mắt thành công. - Có đạo diễn nào khiến anh "thử một lần thấy... không được"? - Lúc trước, tôi thường đóng phim cho TFS, ở đây đa phần là những người có nghề, làm việc kỹ lưỡng. Bây giờ, ai cũng sản xuất phim được nên vàng thau lẫn lộn. Vài người trẻ có tâm huyết nhưng lại bị chi phối bởi nhà sản xuất. Không ít đạo diễn khi nhận phim, bấm máy cho có, chạy cho nhanh để làm phim khác. Đôi khi tôi cũng phải nhận những vai không thích lắm, nhưng là cách để dành tiền làm phim mình thích vì phim tôi thích thường là vất vả, lại thu nhập thấp. Nhiều đạo diễn tôi không dám cộng tác, vì sợ phim mình đóng sẽ là "thảm họa phim Việt". Nhưng tôi tin, cái gì bùng phát nhanh sẽ tàn nhanh. Chỉ những tài năng thực sự mới trụ được. - Có lẽ bây giờ anh đã có danh nên anh mới mạnh miệng như vậy. Hẳn anh từng từ chối nhiều lời mời? - Tôi thường từ chối khi phim không hay, cát-xê thấp. Khi cát-xê cao mà vai không hay, có thể tôi sẽ suy nghĩ thêm. Còn với một đạo diễn giỏi, giá nào tôi cũng làm. Chẳng hạn như vai Lê Long Đĩnh trong Huyền sử thiên đô, tôi phải bỏ hết các show ở TP HCM để ra Hà Nội đóng phim ròng rã trong 9 tháng. Ngày trước, tôi chạy một lúc 3-5 phim đề vừa kiếm tiền, vừa học nghề. Bây giờ, tôi ưu tiên chọn phim nào thỏa mãn được ước mơ. Tôi tự tin chứ không ngạo mạn - Xuất thân từ một gia đình kinh tế khá giả ở Vĩnh Long, sẵn có điều kiện để kiếm tiền dễ dàng hơn. Vì sao anh lại di theo nghề diễn? - Mục đích lên TP HCM của tôi là theo học ngành du lịch để về phát triển công việc kinh doanh của gia đình. Nhưng sau vài lần tình cờ theo bạn tham gia một vài vai quần chúng, tôi đâm ra mê phim nên vào trường Sân khấu Điện ảnh. Thời điểm tôi ra trường, điện ảnh nhìn chung đang đi xuống. Chỉ những nghệ sĩ đã thành danh mới mong có vai diễn, còn lớp trẻ như tôi trước mắt là con đường mù tịt. Vì không có việc, hầu hết bạn bè cùng lớp tôi đều bỏ nghề. Trong bối cảnh đó, tôi làm sao có thể nghĩ tới chuyện đóng phim để có tiền bạc hay danh lợi? Khi ấy, tôi như người bị mộng du, cứ chờ đợi. Dù trời nắng rát hay mưa bão, tôi vẫn đứng ngoài nhìn người ta diễn mà thèm muốn, ước ao. Tôi có niềm tin "sắt đá" là một người được học qua trường lớp, đam mê như tôi chắc chắc sẽ có ngày được đứng trước máy quay. Tôi đi từ vai quần chúng không tên, rồi có tên một cách nhọc nhằn, vừa đi vừa hồi hộp tự hỏi, không biết mình đóng vai này, vai kia đã được, tốt chưa. Đến khi hoàn thành vai Mười Trí trong phim Dưới cờ đại nghĩa, tôi mới tạm yên tâm. - Mười Trí là vai diễn nổi trội nhất của anh so với những vai trước. Nhưng về mặt tiếng tăm, nhất là qua dư luận, báo chí, anh vẫn chưa thể sánh ngang với một vài bạn diễn khác trong phim? - Tôi đến với vai Mười Trí bằng ký ức và tình thương dành cho ba tôi, một sĩ quan chỉ huy cấp quân đoàn, một đồng đội cùng thời với nhân vật Mười Trí. Khi xem nhân vật trên phim, ba tôi đã khóc. Những buổi giao lưu của đoàn phim ở miền Tây, tôi đã có cảm giác ấm áp trong sự chào đón và khen ngợi của bà con, bộ đội. Còn gia đình bác sĩ Trong, con gái của bác Mười Trí ngoài đời, sau khi xem phim xong cũng bày tỏ sự xúc động và dành cho tôi một tình cảm sâu đậm. Nếu ai đó muốn làm một sự so sánh với các vai diễn trong Dưới cờ đại nghĩa, tôi không dám bàn bởi sự phán xét, tốt hay xấu lại hoàn toàn tùy thuộc vào lăng kính từng người. Với tôi, được diễn vai Mười Trí là hạnh phúc. - Khán giả sân khấu từng gặp anh lần đầu tiên với vai công an trong vở "Chuyện của Diễm" (2005), bây giờ là Hà Văn Tân trong "Người điên trong ngôi nhà cổ" trên sân khấu Hoàng Thái Thanh. Nhưng xem ra, trên sân khấu, cái tên Trung Dũng đến với khán giả cũng nhọc nhằn không kém màn ảnh? - Tôi tự biết những nhược điểm riêng. Khi lần đầu đến với sân khấu, tôi chẳng khác gì như con chim non, diễn ngu ngơ, cứng ngắc, tay chân thừa thải... Nhưng tôi vẫn cố gắng bám sân khấu để được rèn nghề. Sự kiên trì, hiếu học của tôi phần nào được đến bù khi người xem chấp nhận trong những vở kịch sau. Tôi đã cảm thấy tự tin, làm chủ được cảm xúc như vai Dũng trong Người đàn ông của trời, Hà Văn Tân trong Người điên trong ngôi nhà cổ... Mỗi lần diễn xong vai Hà Văn Tân, tôi bần thần, cứ nghĩ tới là chảy nước mắt, rất lâu mới lấy lại trạng thái bình thường. Tôi nghĩ, nếu mình tha thiết với nhân vật thì người xem cũng cảm nhận được. - Không ít người cho rằng anh kiêu căng, ngạo mạn. Nghĩ vậy có oan cho anh không? - Tôi đã nghe rất nhiều, có lẽ một phần do tính tôi nóng nảy, phần khác, tôi đòi hỏi cao trong công việc. Tôi coi nghề diễn là "đạo", say đắm, hết mình với nó nên không chịu được thái độ đến với phim chỉ để mưu cầu danh lợi, đi trễ, làm việc tắc trách, không thuộc lời thoại... Tôi thà ở nhà chứ không chấp nhận một phim trường nhếch nhác. Mặc khác, tôi là người rất tự tin vào bản thân. Sinh ra và lớn lên trong một gia đình bộ đội, từ nhỏ, tôi đã được ba má rèn luyện cách sống tự lập, kỷ luật. Tôi nghĩ, trong bất cứ hoàn cảnh nào tôi cũng sống được. Nếu "thế giới điên đảo", không có công việc phù hợp, cùng đường phải đi ở đợ cho người ta, làm những công việc như nấu nướng, giữ em bé, chăm sóc chó mèo, cây cảnh... tôi đều làm được. - Anh nghĩ từ đâu một diễn viên như anh lại có đam mê "khác lạ" như vậy? - Gia đình tôi có truyền thống đàn ông làm bếp, từ ba tôi cho đến các anh. Tết năm nào cũng vậy, má và các anh chị lo phần đi chợ, còn việc chế biến các món ăn là do tôi và phe nam trong nhà phụ trách. Trước đây, tôi đã thi đậu vào trường Du lịch, định bỏ tiền sang Ý học nghề bếp chuyên nghiệp. Nhưng cùng lúc, tôi thi đậu vào trường Sân khấu Điện ảnh nên không đi nữa. Trong thời gian học diễn viên, tôi đi làm thêm công việc bồi bàn, tiện thể tôi trang bị luôn nghề bartender. Tôi thích môn ẩm thực và thường để tâm nghiên cứu. Khi đi làm phim Huyền sử thiên đô ở Hà Nội, lần đầu tiên được ăn món bún sấu nấu sườn nhưng thấy chưa vừa miệng, tôi về nhà nấu lại theo cách riêng, mời bạn bè tới thưởng thức, ai cũng khen ngon. - Quá rành chuyện bếp núc, chắc một trong những tiêu chuẩn người phụ nữ anh chọn phải là tề gia nội trợ? - Nhiều người nói tôi khó tính, sao có cô nào dám yêu. Họ đã lầm. Tôi có một nguyên tắc, đã yêu thì sẵn sàng làm cho tất cả. Nhưng nếu vợ thật sự yêu mình, trước sau gì họ cũng học để nấu cho chồng. Không biết thì tôi sẽ dạy. Tôi không quá quan trọng chuyện tề gia nội trợ, nhưng vợ tôi cũng phải có điểm mạnh nào đó, chẳng hạn như giỏi công việc xã hội và nhất là phải biết cách ứng xử khi gia nhập vào đại gia đình của tôi. Tôi không quan tâm tới nhan sắc, nhưng dứt khoát phải thông minh và hiền. Biết chồng thuộc mạng "hỏa" thì đừng có cãi tay đôi. Tôi giống như ngựa chứng, ai cầm cương được sẽ sử dụng hết công suất của tôi. - Anh đi hát cũng hơn 10 năm, phát hành một album là "Ngày em đi", gần đây, phòng trà Tiếng xưa đã dành cho anh một chương trình mini liveshow. Với nghề hát, anh cũng có tham vọng? - Người ta nói tôi có chất giọng ấm, phù hợp với loại nhạc pop balad. Tôi từng vào đến vòng bán kết cuộc thi Tiếng hát truyền hình năm 1996, được cô giáo dạy thanh nhạc giới thiệu nhiều chỗ cho hát, vừa được trả tiền, vừa thỏa mãn sự yêu thích. Khi làm MC, tôi có điều kiện thực hiện một album, thể hiện những bản nhạc yêu thích và có tham vọng khuếch trương tên tuổi, nếu được, tôi sẵn đà làm ca sĩ luôn. Nhưng sau khi tìm hiểu, tôi ngộ ra rằng, mỗi người chỉ có thể thành công ở một lĩnh vực. Một ca sĩ muốn nổi tiếng, sau lưng họ là cả một lực lượng hỗ trợ, một mình không làm được. Tôi nhận thấy công việc đóng phim phù hợp với mình nhất. Tuy không giàu có bằng nghề hát, nhưng cũng không thiếu thốn mà cuộc sống lại thoải mái, không cần đầu tư lớn, giành giật, bon chen. Tôi bây giờ không hát ở quan bar, phòng trà như trước, chỉ hát trong các sự kiện được mời làm MC. Đó là cách để giao lưu với khán giả. Theo PNCN
Bình luận
Chưa có phản hồi
Bạn phải đăng nhập mới có thể bình luận
ADS_home_content_3
Trái
Phải
  • Sale
    Sale
LR_left_1
LR_right_1
Tin Ảnh

DV Văn Anh khoe giấy đăng ký kết hôn

Hai diễn viên Văn Anh và Tú Vi chính thức là vợ chồng.
Code_FB
 
 
ADS_681x
Trình độ học vấn của tôi là:
336x288
681x90
Quảng cáo