Billboard
ADS_Top_Right
  • Bigsize
    Bigsize
  • google.com, pub-4530016804051003, DIRECT, f08c47fec0942fa0
Tiêu điểm

Phạm Bằng: Từ chối loại hài nói lăng nhăng

15:28:31 17/05/2013
Khác với hình ảnh "đầu hói" gây cười trên sân khấu, nghệ sĩ Phạm Bằng đang trầm tư, suy ngẫm... Nếu không tại cái răng hỏng... - Thưa ông, sao lại có chữ "ngoại tình" ở cuốn sổ kia? - Còn mấy cái "ngoại tình" nữa cơ, nhưng đó là kịch bản để diễn. Kịch bản "ngoại tình" ở bàn nói về những sinh hoạt của cuộc sống, nói về chống tiêu cực mà. Công việc tôi tương đối bận, nhân thể các em cũng chưa mở hàng (nhà nghệ sĩ Phạm Bằng bán bánh trôi tàu) nên bây giờ còn đỡ. Vừa đi quay về nên nóng lắm, để tôi quay cái quạt cho mát.   - Vậy là ông đóng bất kể vai gì, kể cả... ngoại tình? - Vâng, tôi đóng được tất cả các vai, nhiều loại vai. Trong nghề của tôi có ba trường phái, gồm chính diện, phản diện và hài. Tôi làm ba cái này. Thành công nhất của tôi vẫn là hài và phản diện. - Cảm nhận của ông về nghề? - Cũng phải nói thật thế này, lúc mới vào nghề thì là nghề... bất đắc dĩ. Khi ngồi ghế nhà trường không mơ ước làm nghề này. Còn trẻ thì nhiều ước mơ khác. Trước kia đây chỉ là nghề để chơi thôi. Bây giờ được xem là nghề chuyên nghiệp. Mơ ước nhiều nhất là nghề phi công. Tôi cũng đi tuyển phi công rồi, nhưng vì thể hình và có một cái răng hàm bị hỏng, hơi bị sâu nên không đỗ. - Sao ông lại gắn bó với nghề, trong khi ông gọi nó là "bất đắc dĩ"? - Nghề này gắn với tôi cả cuộc đời. Tuy là bất đắc dĩ, nhưng thời trước ở trường thì lúc đó chưa có các đoàn chuyên nghiệp như bây giờ, phát triển tự phát. Về sau tôi đóng vở "kép hát bất đắc dĩ" và đỗ vào trường Đại học Sân khấu, là lớp đầu tiên. Lúc bấy giờ nếu đi học thì phải mất 6 năm, gia đình cũng hơi khó khăn và tôi chuyển vào văn công vừa học vừa làm, lại có lương nên chọn nghề kịch nói. Tôi cũng đặt mục tiêu là trong 5 năm mà kết quả không là gì cả thì tôi sẽ bỏ sang nghề khác. Vào được 5 năm thì tài năng thành đạt. Hai ba năm sau thì tôi nổi tiếng lắm. Thế là gắn bó. - Và nghề nghiệp đã mang đến cho ông một cuộc sống dư giả, có thể nói vậy được không? - Cho đến bây giờ thì tôi có chừng hơn 50 năm làm nghề, về vật chất tôi phải nói thực là mới được dư giả 15 năm trở lại đây. Hài mà nói ba lăng nhăng thì từ chối - Nhưng sau chương trình "Gặp nhau cuối tuần" dừng lại, nghe nói kinh tế gia đình ông gặp nhiều khó khăn? - Có chứ, dừng chương trình đó thì tôi mất nguồn thu lớn. Tôi đã có "bảy tuổi" ở "Gặp nhau cuối tuần", tôi làm đầu tiên ở chương trình này. - Ông phản ứng thế nào trước những vở hài kịch "thọc nách" người xem, bắt khán giả cười bằng mọi giá? - Trong hoàn cảnh hiện nay thì những vở kịch đó vẫn có, vẫn tồn tại, chúng ta cũng chưa có luật nào để cấm, và cái này cũng chưa có tiêu chuẩn. Ví dụ anh làm luật sư thì phải được đào tạo ngành luật. Tất nhiên tình trạng này còn ít thôi, không nhiều đâu, nhưng nó sẽ đem lại cho chúng ta những sự cấn cái, cái đó phải chấp nhận. Và bây giờ phải cố gắng để chất lượng nghệ thuật đồng đều với nhau, nhất định phải có một tiêu chuẩn. Ví như giá trị của vấn đề hài chẳng hạn, anh như thế nào thì mới được ra công chúng. Nhưng cái chính vẫn là thị hiếu và trình độ người xem, trình độ người xem sẽ sàng lọc được những cái dở. Dở thì tôi không xem, diễn hài mà cứ cù vào nách người ta thì ai xem? - Đã bao giờ ông diễn hài theo kiểu "cù nách" người xem chưa? - Mặc dù cát sê trả cho tôi rất cao, nhưng bản thân kịch bản "cù vào nách", quá rẻ tiền, tầm cỡ tư tưởng thấp quá thì tôi từ chối. Hài mà nói ba lăng nhăng thì từ chối. Mình đã có hơn 40 năm làm nghề, đã xây dựng cốt cách cho mình rồi nên không bỗng chốc mà nhận lời. Nhưng đó chỉ là một phần, cái chính vẫn là sĩ diện và lòng tin của khán giả không cho phép mình làm điều đó. Dù chỉ diễn cho một người, không bao giờ tôi làm điều đó. Cát sê cao mấy tôi cũng từ chối. Chỉ khớp với nhau một vài tiếng đồng hồ, sau đó lên diễn thì "cương", nói năng linh tinh. - Diễn "cương" có thể hiểu thế nào, thưa ông? - Một vở diễn khoảng 15 phút, ít nhất tôi cũng phải tập từ ba ngày đến một tuần, điều đó để có thời gian nghiên cứu, phát huy và sáng tạo. Nhưng một số lại tập với nhau nửa buổi thì làm sao mà thuộc và hiểu được, thế là sau đó lên sân khấu thì tự phát triển, đấy là "cương", rồi nói linh tinh. - Ý ông là khán giả nhiều khi đang xem "kịch nhép"? - Không như nhạc có thể "hát nhép", mồm cứ lắp bắp mà có đĩa phát tiếng, kịch không có chuyện này, chỉ có chuyện “nói cương”, nói bừa đi thôi. Ở đây mình nói tự do thì làm sao "đớp" được cho khớp tiếng như ca hát. “Nói cương” là cứ thêm lời, thêm lời thì ngẫu hứng. Có nhiều nghệ sĩ rất có duyên với hài, nói cái gì khán giả cũng cười, nhưng mắc phải tội "cương" là nhiều khi chỉ một câu kết thúc nói linh tinh thì mọi giá trị đều mất hết. Chết là ở chỗ đó. Bây giờ mình phải tính cả thu nhập nữa - Thưa ông, diễn kịch và làm quảng cáo kiểu "Quềnh đâu..." đang phát trên truyền hình, cát sê nào cao hơn? - Cát sê đó có thể gọi là cao đối với nước mình, nhưng đối với nước ngoài thì thấp lắm. Anh cứ nghĩ nước ngoài ăn bữa cơm cao lương mĩ vị, nhưng ở mình ăn chỉ có tí muối để chấm rau muống. Làm chương trình quảng cáo "Quềnh đâu..." với anh Hán Văn Tình thì được 15-20 triệu. Tới đây tôi sẽ làm nữa. - Qua những lần gọi điện cho ông, rất khó để biết nghệ sĩ Phạm Bằng là một nhân vật hài kịch nổi tiếng. Giọng ông rất "đanh", trầm tư, sâu lắng, chứ không hài hước như công chúng thấy trên truyền hình, có vẻ ông đang tâm tư điều gì đó? - Anh nói rất đúng. Khi trả lời điện thoại của anh thì tôi đang phân vân việc đi sang Trung Quốc làm phim Lý Công Uẩn. Tôi đang có tính toán về phần thù lao, mình đi một tháng rưỡi và xem thù lao họ thanh toán có xứng đáng không. Những tháng cuối năm ở Hà Nội có nhiều việc lắm nên bây giờ mình phải tính cả thu nhập nữa, nên đang có suy nghĩ giữa đi và ở. - Đã ở tuổi xế chiều, nhưng không thể không tính toán chuyện cát sê, điều đó có làm ông buồn không, khi ngày mai ông vẫn phải tính là mình còn tiền để ăn cái gì? - Tôi không trăn trở điều đó. Đời sống của tôi bây giờ cũng đã sung túc. Ở đây chỉ đơn thuần là trả công xứng đáng và mình phải kết hợp mấy việc. Mấy chục năm nay tôi đã làm việc cho nhiều đài truyền hình, đài phát thanh, nhất là trong dịp Tết. Nhưng nếu bây giờ mình bỏ đi thì phải tính toán một chút. Một phần là vì thu nhập, nhưng cái chính vẫn là tình cảm, ân nghĩa giữa mình với nhà đài. Theo KH&ĐS
Bình luận
Chưa có phản hồi
Bạn phải đăng nhập mới có thể bình luận
ADS_home_content_3
Trái
Phải
  • Sale
    Sale
LR_left_1
LR_right_1
Tin Ảnh

DV Văn Anh khoe giấy đăng ký kết hôn

Hai diễn viên Văn Anh và Tú Vi chính thức là vợ chồng.
Code_FB
 
 
ADS_681x
Trình độ học vấn của tôi là:
336x288
681x90
Quảng cáo