Billboard
ADS_Top_Right
  • Bigsize
    Bigsize
  • google.com, pub-4530016804051003, DIRECT, f08c47fec0942fa0
Tiêu điểm

Mối họa vợ giỏi hơn chồng

21:51:31 17/05/2013
Vợ có nhiều ưu thế hơn chồng được ví như con dao hai lưỡi. Sợi dây bện mái ấm luôn bị con dao này đe doạ cắt đứt nếu người vợ tự đánh mất vai trò giữ lửa trong gia đình. Sinh ra và lớn lên tại thành phố, từ bé đến giờ Mai quen được gia đình cưng chiều và chưa hề phải lo nghĩ bất kể điều gì. Ra trường, đi làm, Mai gặp và yêu Hưng. Khác với Mai, Hưng xuất thân từ gia đình nghèo khó, một thân một mình bươn chải tự lập nơi đô thị phồn hoa. Thế nhưng, trong mắt Mai, anh là người yêu lý tưởng, có nhiều đức tính tốt. Mai yêu anh và cứ ngỡ hạnh phúc sẽ chẳng bao giờ rời xa. Thế nhưng, bố mẹ lên kế hoạch buộc Mai phải đi du học. Biết tin, Hưng chẳng nói chẳng rằng, lặng lẽ đòi “chia tay”. Vì quá yêu, Mai đã khóc lóc van xin và tìm gặp Hưng. Không kìm được lòng, họ đã quan hệ với nhau ngay hôm ấy. Mai lên đường qua Singapore học chuyên ngành Ngân hàng theo sự sắp xếp của gia đình mà không hay biết đã mang trong mình giọt máu của người yêu. Hoang mang tột độ khi biết mình có thai, Mai liên tục gọi điện cho Hưng: “Em sẽ quay về nước và chúng mình kết hôn”. Chẳng những không đồng ý với quyết định ấy, Hưng còn lạnh lùng: “Em bỏ đi. Học xong, về nước mới tính chuyện kết hôn”. Năn nỉ, thuyết phục không thành công, Mai đành âm thầm tự mình đi “giải quyết hậu quả” nơi đất khách quê người. Kết thúc khóa học, Mai trở về, hân hoan trong niềm vui đoàn tụ người yêu sau hơn 2 năm xa cách. Kết hôn xong xuôi, đôi vợ chồng son dọn tới căn hộ chung cư mới với đầy đủ tiện nghi, món quà cưới đầy bất ngờ bố mẹ Mai chuẩn bị sẵn. Có trong mơ Mai cũng không thể ngờ, cuộc sống vợ chồng với Hưng đã nhanh chóng biến thành “địa ngục trần gian”. Làm việc trong Ngân hàng nước ngoài, lương tháng tính theo tiền đô, Mai luôn ra ngoài với váy ngắn, váy dài, phấn son thơm nức. Chẳng bù cho chồng, Hưng làm công nhân cơ khí, từ sáng sớm đến tối mịt, người đặc quánh mùi dầu mỡ, chân tay lem luốc, lương mỗi tháng chưa bằng một góc lẻ của vợ. Tự ti vì kém cỏi, Hưng như biến thành con người khác, nhanh chóng sinh thói hậm hực, cục cằn, thô lỗ, gia trưởng. Có hôm, Mai bận dự tiệc tiếp đãi khách hàng, về muộn, nồng nặc mùi rượu, bị Hưng ném thẳng cái ghế vào người, mặt mày thâm tím. Sợ thua kém vợ, có bao nhiêu tiền, Hưng đổ vào rượu chè, cờ bạc. Đã bao lần, Mai khuyên can chồng nhưng lần nào cũng bị lăng mạ, chửi bới thậm chí bị “thượng cẳng tay, hạ cẳng chân” không thương tiếc. Quá đau khổ và tuyệt vọng, Mai ký đơn ly hôn sau 1 năm chung sống. Trớ trêu thay, Hưng nhất quyết không chịu. Anh lớn tiếng mạt sát vợ: “Tôi là chồng. Cô đừng hòng bỏ được tôi”. Chẳng vừa, Mai cũng đáp trả lại anh bằng những lời lẽ thiếu văn hóa nhất. Tình yêu ngày nào giờ chỉ còn là sự khinh ghét. Mai nghĩ nếu muốn cứ ở như vậy và sẽ làm cho Hưng ngày càng thảm hại không ngóc đầu dậy được, cho đến khi chịu ký vào đơn ly hôn. Khó mà lý giải được tại sao những người yêu nhau đến với nhau, rồi nên vợ nên chồng. Nếu hỏi có lẽ nhiều người sẽ nói đó là duyên số. Nhưng theo thời gian, một số người lại mắc bệnh quên phổ biến: quên vì sao họ đến với nhau. Lúc đó, đột nhiên tình yêu, sự lựa chọn thiêng liêng bị những lời đàm tiếu, bị chính họ, với những cảm xúc nảy sinh trên sự so đo, tính toán nhất thời hay những ảo ảnh mà chính họ vẽ ra làm cho lu mờ, thậm chí biến mất hoàn toàn. Gia đình anh Hùng là một ví dụ. Anh là một nhà khoa học tài năng, chị ngưỡng mộ và đến với anh bằng tình yêu hồn nhiên và vô tư nhất. Tình yêu của họ kết trái thành một gia đình hạnh phúc như mơ ước của tất cả những người yêu nhau. Khi cuộc sống gia đình yên ấm, kinh tế gia đình đầy đủ, tư tưởng thoải mái thì cũng là lúc chị có thời gian để chăm sóc đến bản thân nhiều hơn. Vì thế, mỗi sáng khi nhìn chị trang điểm trước gương, anh hãnh diện khi thấy vợ mình ngày càng đằm thắm mặc dù mái tóc anh ngày một bạc hơn, mắt kính mỗi lúc một dầy hơn do bỏ quá nhiều tâm huyết, cặm cụi với công việc nghiên cứu. Cái cảm giác đi ngoài đường vợ mình được bao nhiêu đàn ông kể cả những người kém tuổi mình nhìn, ngưỡng mộ, khen ngợi và vây quanh làm anh thấy tự hào. Nhưng càng ngày, niềm tự hào ấy càng bị mài mòn dần và thế dần là cảm giác tự ái khi mỗi lần chị đi bên anh. Dường như trong ánh mắt của những người ngoài kia có một câu hỏi “tại sao?”, tệ hơn đâu đó còn vẳng vẳng một câu nói: “… như bông hoa nhài…”, thoáng đâu đó những cái nhếch mép cười và những lời thì thầm to nhỏ. Nếu chỉ vậy, nếu đơn giản chỉ có những lời xì xào kia thì anh đã không đau lòng đến vậy. Điều anh băn khoăn là hình như chị nuối tiếc vì đã đến với anh. Quả thật, chị đã bắt đầu thấy tiếc khi đi bên cạnh một người chồng không còn phong độ như xưa với dáng vẻ như một ông lão. Anh suy sụp rất nhanh và chỉ luẩn quẩn trong nhà. Ngược hẳn với phong cách của chị, thích hướng ngoại, hội hè và vui chơi giải trí. Những lời xì xào về sự chênh lệch vẻ ngoài khiến chị không hài lòng. Chị thấy mình với chồng sao mà “khập khiễng” quá. Dần dần, chị đâm ra xấu hổ mỗi khi sánh bước bên anh. Tâm lý ấy của chị, tuy không nói ra nhưng tích tụ dần lại như đám mây u ám che phủ cuộc sống vợ chồng họ. Ai cũng nhận ra điều đó nhưng chẳng ai nói và cũng chẳng biết nói sao. Theo Ngôi Sao
Bình luận
Chưa có phản hồi
Bạn phải đăng nhập mới có thể bình luận
ADS_home_content_3
Trái
Phải
  • Sale
    Sale
LR_left_1
LR_right_1
Tin Ảnh

DV Văn Anh khoe giấy đăng ký kết hôn

Hai diễn viên Văn Anh và Tú Vi chính thức là vợ chồng.
Code_FB
 
 
ADS_681x
Trình độ học vấn của tôi là:
336x288
681x90
Quảng cáo