Billboard
- google.com, pub-4530016804051003, DIRECT, f08c47fec0942fa0
Tiêu điểm
-
Vợ tôi sống rất kịch, rất giả tạo, thảo mai.
-
Cháu nội vừa ra đời bà đã trù ẻo 'Sao nó bé như con chuột thế? Bé thế này ...
-
Chồng tôi toàn đi chơi tới 1-2 giờ sáng mới về.
-
Tôi bị gia đình người yêu phản đối.
-
Hình như chồng tôi mặc cảm vì 'súng ống' nhỏ nên anh ấy không ...
-
Tôi sinh thường và chỉ bị rạch một ít.
-
Vì nghi chồng có bồ nên tôi cãi vã với anh ấy.
Tôi và chồng như hai "thái cực" khác nhau
00:28:10 05/04/2013
Cách đây khoảng hơn một năm, tôi và chồng tôi quen nhau qua một người bạn của tôi. Buổi đầu gặp nhau, chúng tôi như có duyên nợ từ 'kiếp trước'. Tôi và anh ấy ngồi suốt gần 3 tiếng đồng hồ trò chuyện như đã quen từ lâu.
Sau lần ấy, ngày nào anh ấy cũng gọi điện, nhắn tin cho tôi. Cuối tuần hoặc khi có thời gian rảnh rỗi, chúng tôi đi uống cafe hoặc đi chụp ảnh (vì anh ấy biết tôi thích chụp ảnh). Khoảng vài tháng sau, anh ấy cầu hôn và tôi đồng ý vì thấy anh ấy rất hợp với mình. Anh ấy khi đó trong mắt tôi là một người giàu tình cảm, đáng tin cậy, hóm hỉnh, thông minh, cầu tiến....
Vậy mà bây giờ chỉ sau một vài tháng sống chung, tôi mới sợ rằng liệu cuộc hôn nhân của mình có đổ vỡ? Tôi chợt nhận ra rằng chồng tôi không yêu tôi và tôi cũng vậy, không yêu chồng. Có chăng chỉ là những say mê, nồng nhiệt thủa ban đầu hoặc chúng tôi gặp nhau tình cờ khi cả hai cùng đang tổn thương trong tình cảm. Chồng tôi khi ấy vì buồn chán phải chia tay với cô bạn gái của anh ấy nên nhận lời đi chơi với tôi cho khuây khỏa. Nào ngờ, anh ấy vội vã lấy tôi như lấp chỗ trống. Còn tình cảm của tôi dành cho chồng cũng chỉ là cảm phục và quý mến chứ không phải tình yêu đích thực.
Tôi và chồng như hai thái cực khác nhau. Hàng ngày chồng tôi đi làm, tối về có khi anh ấy đi chơi với bạn bè hoặc vùi đầu vào máy vi tính, chẳng nói chuyện gì với tôi. Tôi có nhiều vui – buồn trong công việc, cuộc sống cũng không chia sẻ được với chồng. Tôi thấy anh ấy lạnh lùng mà không thể mở lời để chia sẻ được. Tôi là một phụ nữ yếu đuối, nhạy cảm và luôn cần được chia sẻ nhưng chồng tôi thì không. Anh ấy lấy công việc và sự lạnh nhạt với vợ là "phương châm" sống.
Tôi thấy mình bị tổn thương và bắt đầu thấy hối hận vì cuộc hôn nhân của mình. Tôi buồn tủi, cô đơn và xót xa cho mình quá nhưng cũng không dám kể cho bố mẹ mình vì mọi người xung quanh ai cũng nghĩ tôi hạnh phúc (chồng tôi có việc tốt, nhà đẹp, xe sang).
Tôi đã nghĩ nhiều tới ly hôn nhưng tôi lại sợ mình sai lầm vì vội vã. Do đó, tôi tự nhủ là mình cần cố thêm chút nữa, biết đâu tôi và chồng tôi sẽ hạnh phúc thực sự. Liệu có tình yêu nào đơm hoa sau hôn nhân không? Liệu sự cố gắng của tôi có trở thành vô ích không hay là tôi nên sớm thoát khỏi cuộc hôn nhân này khi chưa vướng bận con cái?
Ý kiến tư vấn
Không phải là không có những cuộc hôn nhân có xuất phát điểm như của bạn. Tức là cả hai tiến tới cuộc sống chung sau mà ngỡ như là "định mệnh" đã sắp đặt. Sau đó, người trong cuộc mới vỡ lẽ là họ chưa yêu nhau thực sự. Tuy nhiên, theo thời gian cả hai cùng cố gắng hiểu, thông cảm, sẻ chia và chấp nhận nhau thì họ lại trở thành một “cặp đôi hoàn hảo”, không thể sống thiếu nhau được.
Ly hôn như ở hoàn cảnh của bạn bây giờ là vội vã. Bởi cả bạn và chồng chưa đủ thời gian, cơ hội để tìm hiểu, thông cảm và gắn bó với nhau. Bản thân bạn đã xác định cố gắng thì nên tìm thời gian gần gũi, chia sẻ với chồng. Một khi thấy được tình cảm của vợ, chồng bạn cũng sẽ chịu khó mở lòng hơn. Những khó khăn trong giai đoạn đầu sống chung là một thách thức không chỉ với bạn mà cả với chồng của bạn. Do đó, thời gian và những nỗ lực làm đơm hoa tình yêu từ cả hai phía sẽ sớm mang lại nhiều trái ngọt.
Sau lần ấy, ngày nào anh ấy cũng gọi điện, nhắn tin cho tôi. Cuối tuần hoặc khi có thời gian rảnh rỗi, chúng tôi đi uống cafe hoặc đi chụp ảnh (vì anh ấy biết tôi thích chụp ảnh). Khoảng vài tháng sau, anh ấy cầu hôn và tôi đồng ý vì thấy anh ấy rất hợp với mình. Anh ấy khi đó trong mắt tôi là một người giàu tình cảm, đáng tin cậy, hóm hỉnh, thông minh, cầu tiến....
Vậy mà bây giờ chỉ sau một vài tháng sống chung, tôi mới sợ rằng liệu cuộc hôn nhân của mình có đổ vỡ? Tôi chợt nhận ra rằng chồng tôi không yêu tôi và tôi cũng vậy, không yêu chồng. Có chăng chỉ là những say mê, nồng nhiệt thủa ban đầu hoặc chúng tôi gặp nhau tình cờ khi cả hai cùng đang tổn thương trong tình cảm. Chồng tôi khi ấy vì buồn chán phải chia tay với cô bạn gái của anh ấy nên nhận lời đi chơi với tôi cho khuây khỏa. Nào ngờ, anh ấy vội vã lấy tôi như lấp chỗ trống. Còn tình cảm của tôi dành cho chồng cũng chỉ là cảm phục và quý mến chứ không phải tình yêu đích thực.
Tôi và chồng như hai thái cực khác nhau. Hàng ngày chồng tôi đi làm, tối về có khi anh ấy đi chơi với bạn bè hoặc vùi đầu vào máy vi tính, chẳng nói chuyện gì với tôi. Tôi có nhiều vui – buồn trong công việc, cuộc sống cũng không chia sẻ được với chồng. Tôi thấy anh ấy lạnh lùng mà không thể mở lời để chia sẻ được. Tôi là một phụ nữ yếu đuối, nhạy cảm và luôn cần được chia sẻ nhưng chồng tôi thì không. Anh ấy lấy công việc và sự lạnh nhạt với vợ là "phương châm" sống.
Tôi thấy mình bị tổn thương và bắt đầu thấy hối hận vì cuộc hôn nhân của mình. Tôi buồn tủi, cô đơn và xót xa cho mình quá nhưng cũng không dám kể cho bố mẹ mình vì mọi người xung quanh ai cũng nghĩ tôi hạnh phúc (chồng tôi có việc tốt, nhà đẹp, xe sang).
Tôi đã nghĩ nhiều tới ly hôn nhưng tôi lại sợ mình sai lầm vì vội vã. Do đó, tôi tự nhủ là mình cần cố thêm chút nữa, biết đâu tôi và chồng tôi sẽ hạnh phúc thực sự. Liệu có tình yêu nào đơm hoa sau hôn nhân không? Liệu sự cố gắng của tôi có trở thành vô ích không hay là tôi nên sớm thoát khỏi cuộc hôn nhân này khi chưa vướng bận con cái?
Ý kiến tư vấn
Không phải là không có những cuộc hôn nhân có xuất phát điểm như của bạn. Tức là cả hai tiến tới cuộc sống chung sau mà ngỡ như là "định mệnh" đã sắp đặt. Sau đó, người trong cuộc mới vỡ lẽ là họ chưa yêu nhau thực sự. Tuy nhiên, theo thời gian cả hai cùng cố gắng hiểu, thông cảm, sẻ chia và chấp nhận nhau thì họ lại trở thành một “cặp đôi hoàn hảo”, không thể sống thiếu nhau được.
Ly hôn như ở hoàn cảnh của bạn bây giờ là vội vã. Bởi cả bạn và chồng chưa đủ thời gian, cơ hội để tìm hiểu, thông cảm và gắn bó với nhau. Bản thân bạn đã xác định cố gắng thì nên tìm thời gian gần gũi, chia sẻ với chồng. Một khi thấy được tình cảm của vợ, chồng bạn cũng sẽ chịu khó mở lòng hơn. Những khó khăn trong giai đoạn đầu sống chung là một thách thức không chỉ với bạn mà cả với chồng của bạn. Do đó, thời gian và những nỗ lực làm đơm hoa tình yêu từ cả hai phía sẽ sớm mang lại nhiều trái ngọt.
Ngọc Bình
Tin liên quan
- Có nên 'giả mù' khi nghi chồng có bồ (21:05:00 27/03/2013)
- Tôi muốn theo tình mới, bỏ người cũ (09:18:00 20/03/2013)
- Bố mẹ phản đối tôi yêu người bỏ vợ (11:03:00 13/03/2013)
- Nghi ngờ khi chồng không trả lời điện thoại (10:08:00 06/03/2013)
- Muốn ly hôn sau khi bị chồng tát (10:08:00 27/02/2013)
Bình luận
Chưa có phản hồi
Bạn phải đăng nhập mới có thể bình luận
Tôi và chồng như hai 'thái cực' khác nhau
ADS_home_content_3
Code_FB ADS_681x |
Video 336x288 |
Quảng cáo