- google.com, pub-4530016804051003, DIRECT, f08c47fec0942fa0
-
Vợ tôi sống rất kịch, rất giả tạo, thảo mai.
-
Cháu nội vừa ra đời bà đã trù ẻo 'Sao nó bé như con chuột thế? Bé thế này ...
-
Chồng tôi toàn đi chơi tới 1-2 giờ sáng mới về.
-
Tôi bị gia đình người yêu phản đối.
-
Hình như chồng tôi mặc cảm vì 'súng ống' nhỏ nên anh ấy không ...
-
Tôi sinh thường và chỉ bị rạch một ít.
-
Vì nghi chồng có bồ nên tôi cãi vã với anh ấy.
Chồng tôi ‘sai lè’ mà vẫn đổ lỗi cho vợ
Tuy nhiên vì anh ấy quyết tâm quá nên chúng tôi vẫn cưới. Bây giờ, cưới đã được hơn năm nhưng đúng là chúng tôi cãi vã suốt ngày. Chồng tôi tính tình ngang bướng, có lỗi nhưng chẳng bao giờ nhận lỗi, toàn “cãi chày cãi cối”, tôi thì nóng nảy… Vợ chồng tôi đúng là như “ông hỏa – bà hỏa” cãi cọ, xung đột liên miên, từ chuyện nhỏ tới chuyện lớn. Quả là thật mệt mỏi.
Ví dụ chuyện gần đây nhất chúng tôi mâu thuẫn là hôm ấy vợ chồng tôi có thỏa thuận là cùng xin làm về sớm để đi ăn cưới một anh bạn của anh ấy. Chồng tôi sẽ qua đón tôi lúc 4h30 chiều. Thế nhưng đến 5h kém 15 tôi đứng ở cổng cơ quan chờ chồng mà không thấy, gọi điện mãi mà chồng tôi cũng không nhấc máy. Tôi gắng đợi vì nghĩ chắc anh ấy đang đi đường, không kịp nghe. Đợi đến 5h15 (đồng nghiệp tôi ra về khiến tôi rất ngại vì lỡ xin về sớm để đi ăn cỗ mà giờ vẫn đứng ở đây), tôi vẫn không liên lạc được với chồng. 5h30, chồng tôi đến, còn mắng tôi là thấy muộn thì tự mà đi đến chỗ tiệc cưới, cứ ỷ vào chồng. Tôi cũng bực nên to tiếng lại (rõ ràng anh ấy sai hẹn còn đổ lỗi cho vợ). Tối về, vẫn chuyện này nên hai vợ chồng lại cãi cọ. Thật là bực mình.
Tôi phải làm sao với “lão chồng” sai mà vẫn cãi cố và hay đổ lỗi thế này. Quả thực có nhiều lần tôi tức không chịu nổi, chỉ muốn ly hôn cho rảnh “cục nợ” này. Đàn ông như chồng tôi thật quá chán, cực kỳ vô trách nhiệm. Hay là do chúng tôi không hợp tuổi nên mới thế.
Ý kiến tư vấn
Bạn đừng đổ lỗi cho tuổi. Nếu cứ xem tuổi rồi kết hôn và sống với nhau hạnh phúc thì có lẽ trên đời sẽ không còn vụ ly hôn nào.
Với anh xã nhà bạn thì e bạn phải dùng “chiêu”: lùi 1 để tiến 2. Đừng nghĩ tạm thời nhẫn nhịn là thiệt thòi, là bị chèn éo hay như thế là “tiếp tay” cho bất bình đẳng nam - nữ. Tạm nhịn lúc này nhưng sẽ “bật” lại vào lúc khác để chiếm lại thế cân bằng là tốt nhất. Chẳng hạn, chọn lúc hai vợ chồng vui vẻ, nhẹ nhõm thì bạn góp ý với chồng. Lúc thoải mái thì những lời góp ý sẽ dễ đi vào lòng người hơn.
Để có thể hiện thực hóa được “chiêu” kia thì đòi hỏi bạn phải luôn giữ được bình tĩnh (bình tĩnh nhưng vẫn phải cương quyết, chẳng hạn ở ví dụ bạn vừa nêu, có thể cương quyết: “Lần sau, anh đến muộn thì phải gọi điện cho em. Nếu không cũng phải nhớ mà nghe máy. Em không đợi quá 15 phút đâu”…. Như thế, bạn sẽ có quyền “tự chủ” của bạn, khỏi phải “lệ thuộc” vào chồng rồi sinh cãi cọ (chắc là hôm chồng bạn tới muộn cũng có lý do nhưng nếu chồng bạn nhẹ nhàng: “Xin lỗi, anh đến muộn vì…” thì mọi chuyện hẳn đã khác).
Thái độ đổ lỗi của chồng bạn có thể bắt nguồn từ nguyên nhân chồng bạn vẫn mang tâm lý trẻ con. Nhiều người khi trưởng thành hơn và biết tự thay đổi thì sẽ đỡ được tính này.
Ngọc Bình
- Bức bối vì mẹ chồng hay mượn tiền (09:41:00 21/12/2011)
- Chồng tôi nhắn tin cho ‘gái’ để xả tress (08:35:00 14/12/2011)
- Tôi bị phản đối cưới vì là người miền Nam (09:34:00 07/12/2011)
- Tôi hay bị chồng xin thêm tiền tiêu vặt (10:57:00 30/11/2011)
- Tôi mệt vì chồng khen tài nấu nướng (10:30:00 23/11/2011)
Code_FB ADS_681x |
Video 336x288 |