Billboard
ADS_Top_Right
  • Bigsize
    Bigsize
  • google.com, pub-4530016804051003, DIRECT, f08c47fec0942fa0
Tiêu điểm

Một buổi ở nhà người phụ nữ 20 năm sinh 12 con

14:05:30 21/10/2009

Từ đầu làng Cổ Bản, xã Đồng Mai, Hà Đông (Hà Nội) chúng tôi hỏi thăm về gia đình nhà anh Ngô Doãn Năm - chị Đặng Thị Hải, người dân trong làng nhiệt tình dẫn chúng tôi tới tận trước nhà anh chị.

Đó là một căn lều dựng tạm hết sức sơ sài, rộng chừng hơn 10m2 phía trước giăng mắc quần áo lộn xộn. Khi chúng tôi đến, anh Năm chị Hải đi bán cá ngoài chợ vẫn chưa về chỉ có lũ trẻ đang chơi đùa trên nền sân đầy bùn đất, rác rưởi. Thấy có người lạ, chừng 6-7 đứa nhao nhao ra “thẩm vấn” (tất cả đều là con của anh Năm - chị Hải).

Chúng tôi liên tiếp bị dồn bởi những câu hỏi như “Đến đây làm gì” hay “Có gì mà đến”… Khi chúng tôi hỏi thăm về bố mẹ của chúng, một đứa chừng hơn 10 tuổi đang bế trên tay đứa em út 9 tháng tuổi, chỉ huy lũ em đồng thanh trả lời “Không biết” rồi đế thêm “Biết cũng không nói”. Đám trẻ này còn từ chối lời mời chụp ảnh của chúng tôi với lý do hết sức ngắn gọn, cộc lốc “Không thích”. Sau đó chúng còn cắt cử người để “theo dõi” đề phòng chúng tôi “chụp trộm” anh em chúng.

4 đứa được đi học, 2 đứa đã bỏ học, còn lại thì đều chưa tới tuổi đến trường.  

Tuy nhiên, đứa con thứ 3 của anh chị là Ngô Doãn Tiền vừa lúi húi từ trong bếp bước ra tiếp chuyện chúng tôi rất hoà nhã. Tiền năm nay đang học lớp 8, vừa học xong buổi chiều em vội vàng chạy về nhà cất vội cặp sách rồi lao luôn xuống bếp thổi cám cho lợn. Đặt xong nồi cám cho to trên bếp củi rực lửa, Tiền lại tất bật chuẩn bị cho bữa cơm tối cho cả gia đình. Nhá nhem tối, Ngô Thị Nguyệt em gái của Tiền mới đi học về cũng nhanh chóng phụ giúp anh trông hai nồi cám to đang sôi ùng ục trong bếp. Hiện tại trong nhà chỉ có 4 đứa trẻ được đi học, hai đứa trẻ khác thì đã bỏ học còn lại thì đều chưa tới tuổi đến trường.

 

Trong lúc này đám em của Tiền đang tranh nhau một con ếch mới bắt được. Đứa nào đứa đấy cũng cố tranh lấy cái dây để nắm quyền điều khiển ếch. Mỗi lần ếch chạy tới đâu là cả đám trẻ lại nhao nhao tới đó. Có lúc đứa đằng sau dẵm vào chân đứa trước ngã ngay trên sân đầy bùn đất.

Mẹ về... 

6h tối, chị Hải một nách ôm hai chậu nhôm to tất tưởi trở về. Nghe thấy tiếng của mẹ, đám con của chị từ đâu chạy ùa về cứ bám xung quanh. Chúng lại lao ra giành nhau từ bó mía chị Hải mới mua về còn để ở trong chậu bán cá. Đứa nào đứa nấy cầm chắc trên tay một gióng cắn lấy cắn để, tay kia cố lấy ôm vào mình thêm vài gióng nữa lấy phần.

Có lẽ ít có người phụ nữ nào có thể bận rộn như chị Hải. Bước chân vào sân, chưa kịp vào nhà chị đã phải lo cho đứa con gái 9 tháng tuổi đang khóc đòi bú. Bế con trên tay chị lại đi thu đống quần áo giăng từ ngoài hiên vào tận trong nhà. Lúc khác, tôi lại thấy chị đi lo cho hàng chục con lợn đang gầm gừ vì đói. Một ngày của chị thường bắt đầu từ 4h sáng và tất bật cho tận tới khuya.

Hôm nay, đi làm mệt nên chị cũng không buồn ăn cơm. Dưới mâm cơm mới dọn ra không có chút thức ăn mặn, chỉ một bát rau cải luộc, một bát xăng xào tóp mỡ. Lũ trẻ đứa đứng, đứa ngồi vây quanh mâm cơm nhốn nháo như ngoài chợ. Phải mất hơn 10 phút, anh Năm mới “ ổn định” được tình hình, sắp xếp cho mỗi đứa một góc.

 

Chỉ có 2 đứa được sinh ra ở trạm xá

Bữa cơm rau đạm bạc nên lũ trẻ cũng chẳng buồn ăn, mỗi đứa chỉ vừa một bát đã vội đứng dậy rồi lại nháo nhác chạy đi chơi. “Cứ ba ngày nhà tôi lại hết một yến gạo” anh Năm "khoe" về “ thành tích” của 13 thành viên trong gia đình mình. Người con gái trưởng của anh chị đã lấy chồng cách đây hai năm giờ anh chị chỉ phải nuôi 11 đứa con gồm 7 trai và 4 gái.

Kể về những đứa con, chị Hải cũng chẳng nhớ rõ chúng sinh năm nào, tháng nào vì “nhiều quá nên tôi cũng không nhớ rõ”. Chị cũng chỉ nhớ láng máng có đứa sinh năm 2003, 2005, 2007… và đứa con gái mới nhất chị sinh tháng 1/2009. Tôi đã hỏi chị Hải lần lượt tên từng đứa trẻ một nhưng rồi cũng quên ngay sau đó vì chúng sàn sàn như nhau, có đứa chỉ cách nhau một năm.

Người dân ở đây vẫn thường gọi chị với một biệt danh thân mật là “người đàn bà đẻ” để nói về "thành tích" có một không hai của gia đình chị. 20 năm chung sống, 12 lần sinh, có lẽ ở lứa tuổi của mình, chị Hải là người phụ nữ nhiều con nhất Việt Nam.

Chị Hải năm nay mới tròn 40 tuổi nhưng nếu ai gặp lần đầu cũng phải đoán chị ngoài năm mươi. Gương mặt chị đen sạm đi vì nắng gió, đôi mắt cũng thâm quầng vì những âu lo. Nhưng bù lại “tôi lại được ông trời cho sức khoẻ, quanh năm chẳng bệnh tật gì”.
 
Kể tới đây tôi mới ngỡ ngàng vì trong 12 đứa con, chỉ có 2 đứa được sinh ra ở trạm xá, còn lại chị đều tự sinh một mình ở nhà. “Cứ chửa là tôi đẻ thôi, hồi đó còn khó khăn nên cũng không nghĩ ra bệnh viện. Chỉ có hai đứa cuối cùng là tôi không đẻ ở nhà”, chị Hải kể.

Chuyện sinh đẻ của chị cũng đến là ly kì. Chị kể thường đến sát ngày đẻ nhưng chị vẫn phải lặn lội ngoài đồng, ngoài bãi, khi nào thấy đau không chịu được thì mới về nhà . Chị Hải chỉ vào đứa con thứ 9 - Ngô Doãn Phúc rồi bảo "thằng này thì đẻ... rơi ở góc đường”.

Quyết khống kế hoạch 

Qua tìm hiểu chúng tôi được biết phần vì hoàn cảnh khó khăn, sức khoẻ lại tốt nhưng cũng vì gia đình anh chị không muốn có sự can thiệp của cán bộ y tế. Chị kể có lần chị được cán bộ dân số ở thôn tuyên truyền và dẫn đi đặt vòng tránh thai nhưng đến tới nơi thì chồng chị lại không đồng ý. Thế là từ đó tới nay chị vẫn tự sinh ở nhà. Sau sự cố ấy chị còn sinh thêm được 6 đứa nữa.

Tôi hỏi chị về ngày 20/10, chị trả lời không biết nhưng khi nhắc tới mùng 8/3 chị có vẻ lờ mờ nhận ra đó là một ngày gì đó liên quan đến phụ nữ. “Làm gì có quà và hoa. Những thứ đó thì từ bé tới giờ tôi cũng chưa được nhận”, chị cười buồn nói. Ngô Doãn Nguyệt – con gái lớn của chị cũng chỉ cười và lắc đầu đi tôi hỏi rồi tiếp tục bò trên giường viết từng con chữ nguệch ngoạc trên trang vở trắng.

Tôi lại quay sang hỏi anh Năm với một câu hỏi tương tự, anh Năm giơ nắm tay lên trước mặt, giọng nửa đùa nửa thật “ Đây, quà đây” rồi cười. Anh Năm cũng thẳng thắn thừa nhận: “Nếu nói là không đánh vợ thì tôi không dám nhận. Nhưng mà cũng có lúc tức lên… Nhưng khi nào vợ mà căng quá thì mình lại phải nhường”. Anh Năm nói như để thanh minh cho chính mình.

Năm nay sẽ lại như mọi năm, chị Hải và những cô con gái trong nhà cũng sẽ chẳng biết đến ngày 20/10 là ngày gì. Sẽ không có những lời chúc mừng, không có những bó hoa hay món quà trong ngày phụ nữ Việt Nam được tôn vinh.

Theo VTC

Bình luận
Chưa có phản hồi
Bạn phải đăng nhập mới có thể bình luận
ADS_home_content_3
Trái
Phải
  • Sale
    Sale
LR_left_1
LR_right_1
Tin Ảnh

DV Văn Anh khoe giấy đăng ký kết hôn

Hai diễn viên Văn Anh và Tú Vi chính thức là vợ chồng.
Code_FB
 
 
ADS_681x
Trình độ học vấn của tôi là:
336x288
681x90
Quảng cáo