Billboard
- google.com, pub-4530016804051003, DIRECT, f08c47fec0942fa0
Tiêu điểm
-
NTK Võ Việt Chung cho biết bộ trang phục được đầu tư nhiều nhất từ trước đến ...
-
Cách đây không lâu, người phát ngôn của nữ ca sĩ cho biết sức khỏe của cô không ...
-
Bé Na lại xinh xắn với khuôn mặt trắng hồng và đôi mắt tròn xoe như hai hạt ...
-
Cậu chuyện khó có hồi kết khi Dương Yến Ngọc và Pha Lê vẫn tiếp tục nhắc tới.
-
Thùy Lâm tham dự một sự kiện tại TP HCM.
-
Đêm Baggio thú nhận chuyện này cũng là đêm Quỳnh Trâm viết status chửi bới ...
-
Dung mạo của cựu thành viên Mây Trắng đã hài hòa hơn,
-
Cả nhà Minh Hương diện ton trắng rất thời trang.
-
Tuấn Hưng không ngại thể hiện tình cảm trong buổi họp báo ra mắt album ' ...
Thư gửi nữ diễn viên Yến Vy
16:20:39 17/05/2013
Em thân mến!Vừa rồi, xem đêm chung kết xếp hạng cuộc thi “Ngôi sao ngày mai”, nhìn những gương mặt tươi tắn và trẻ trung đang hào hứng trước cánh cửa điện ảnh, không hiểu sao tôi bỗng bồi hồi nghĩ đến em. Cũng cuộc thi này, 12 năm trước mang tên “Triển vọng điện ảnh”, và em đã đăng quang một cách nổi trội. Đến bây giờ, đã 4 năm em vắng bóng trên màn bạc, tôi vẫn thấy rằng nền nghệ thuật thứ bảy nước nhà vẫn thiếu vắng vẻ đẹp hồn hậu như em. Tôi vẫn nhớ, khi em được trao tặng danh hiệu Á hậu Điện ảnh, tôi không ngần ngại nói với vị đạo diễn ngồi bên cạnh: “Cô gái kia có khả năng thay thế khoảng trống mà diễn viên Thu Hà để lại!”. vị đạo diễn ấy cũng là thành viên Ban giám khảo cuộc thi “Triển vọng điện ảnh” đã gật đầu đồng tình và ông “đặt hàng” tôi viết bài báo đầu tiên về em. Đó chính là cơ duyên để chúng ta gặp gỡ và trở thành bạn bè!
Thật lòng tôi không muốn nhắc lại chuyện cũ, vì sợ gợi lên nỗi buồn của em. Thế nhưng, tôi không thể nào dối gạt mình cái mong mỏi được nhắc những ấn tượng về em ngày xưa với rất nhiều niềm tin và hy vọng. Buổi hẹn phỏng vấn ở một quán cà phê nhỏ, em xuất hiện hồn nhiên và rạng rỡ khiến những người xung quanh không khỏi trầm trồ. Riêng tôi vừa ngạc nhiên vừa thú vị, khi chứng kiến cô gái lộng lẫy đêm qua được tôn vinh giữa bao nhiêu hoa khen tặng, bao nhiêu lời chúc tụng tưng bừng, bữa nay lại ăn mặc giản dị và khệ nệ khiêng một túi quà to tướng. Em tỏ ra hơi bối rối và giãi bày: “Em mới đi nhận tiền thưởng và mua quà cho cả nhà!”. Những phần quà được chia ra những gói nhỏ xinh xắn, cái này cho bà ngoại, cái này cho ba, cái này cho má, cái này cho em trai, còn cái này cho em gái út. Lúc ấy trông tuổi hai mươi của em thật hạnh phúc và thật thánh thiện.Trong câu chuyện sơ ngộ, em khoe từ năm 10 tuổi đến khi dự thi “Triển vọng điện ảnh” đã xem không sót một bộ phim Việt Nam nào. Tôi thoáng nghi ngờ, nhưng tình cờ nhà văn Tạ Nghi Lễ ở bàn bên cạnh sang hỏi thăm, tôi chưa kịp giới thiệu thì em đã đứng dậy lễ phép: “Cháu chào bác Tạ Nghi Lễ! Cháu có xem mấy vai diễn của bác!”. Lúc ấy, dù quen thân nhưng tôi chẳng rõ Tạ Nghi Lễ đóng phim gì. Nhà văn Tạ Nghi Lễ rất hân hoan vì có người nhận ra mình cũng là tài tử xi-nê. Còn tôi, lúc ấy cũng rất hân hoan vì nhận ra em đến với điện ảnh bằng tất cả sự say đắm!
Khi em có những vai diễn nho nhỏ thì tình bạn của chúng ta gắn bó hơn. Mỗi dịp cuối tuần, tôi thường được mời đến ăn cơm với gia đình em. Căn nhà ấm cúng trong một ngõ bình yên ở bùng binh ngã sáu Hùng Vương, TP HCM trở nên gần gũi với tôi. Ở đấy, em có một bà ngoại tóc trắng như tuyết. Ở đấy, em có một người cha độ lượng. Ở đấy, em có một người mẹ hiền lành. Ở đấy, em có hai đứa em ngoan ngoãn, chăm chỉ học hành. Ở đấy, tôi mừng cho em có được một hậu phương vững vàng để theo đuổi nghiệp diễn. Ở đấy, tôi nhiều lần thấy em cẩn thận đút cháo cho bà ngoại ăn xong, mới ngồi vào mâm cơm với mọi người. Ở đấy luôn đầy ắp những tiếng nói chân tình và những tiếng cười rộn rã. Ở đấy, thân phận kẻ phải sống xa gi đình là tôi đôi lúc cảm thấy ganh tỵ với em, nhưng lại cảm giác được an ủi rất nhiều. Là một người nhạy cảm, chắc không khó khăn gì để em nhận biết người thân rất tự hào và hết sức vun đắp cho sự nghiệp diễn viên của em. Tôi đã từng trò chuyện với từng thành viên trong nhà em và hiểu rằng mỗi người ủng hộ em bằng một cách. Cậu em trai kể lúc nào cũng lau chùi chiếc xe máy thật sạch sẽ để chở chị đến phim trường. cô em gái út có nhan sắc không thua kém gì chị, nhưng tự nhận bản thân không có năng khiếu như chị và luôn hồ hởi cùng thành tích của chị: “Phim nào có chị Hai đóng, thì em lên trường thông báo cho tụi bạn đón xem!”. Mẹ em cũng vậy, mỗi lần em quay phim ở tỉnh xa, bà tất bật chuẩn bị hành lý từ trang phục cho đến khăn lau mặt và cả bàn chải đánh răng, như thể ngày mai chính và mới là người lên đường theo đoàn làm phim. Còn bố của em, ông ít nói nhưng sâu thẳm trái tim ông là một người cha nhân từ.Tổ tiên truyền dạy “con gái nhờ đức của cha”, tôi tin như vậy. Vì khi tôi dò hỏi, nguyên nhân nào khiến ông rời khỏi bục giảng, ông đưa mắt nhìn về phía em một lát rồi trầm ngâm. Câu trả lời của ông là một tâm sự vừa khắc khoải vừa bao dung: “Thời bao cấp, lương giáo viên ít ỏi lắm. Có lần tui tan lớp, đạp xe đến đón con, thì chỉ còn một mình nó nhảy lò cò trên bậc tam cấp trong sân trường. Nó không hờn dỗi gì, chỉ ngồi sau xe nhắc, bạn bè con có ba má đi xe máy chở về từ sớm, bữa sau ba nhớ đạp xe nhanh nhanh. Thương con, tui bỏ dạy, ra ngoài làm kinh tế!”. Mỗi lần nhớ lại những bộc bạch chất chứa của ông, tôi cứ bùi ngùi xúc động.
Từ những vai phụ, em dần dần có được những vai thứ, rồi vai chính. Em dần dần mặc những chiếc áo đắt tiền hơn, xài những chiếc điện thoại đắt tiền hơn, đi những chiếc xe đắt tiền hơn. Tôi coi đó là nhu cầu bình thường của một người nổi tiếng và khao khát vươn lên trong xã hội. Và tôi cũng phấp phỏng dự đoán rằng, em sắp tỏa sáng như một ngôi sao màn bạc, nhất là khi bộ phim “Sài Gòn tình ca” dành cho em một vai diễn quan trọng. Đáng tiếc thay, “Sài Gòn tình ca” chưa kịp trình chiếu thì xảy ra sự cố đĩa phim sex.
Những cảnh phòng the của em với người yêu cũ xuất hiện trên thị trường băng đĩa lậu và bị tung lên mạng internet. Khi đồng nghiệp rỉ tai chuyện này, tôi không tin và cũng không muốn tin. Đến khi sự thật rành rành trước mắt, tôi đã bàng hoàng. Em lên tiếng phân bua cho mình là nạn nhân, nhiều người dè bỉu, nhưng tôi vẫn nghiêng về những lý lẽ trong sự tự vệ yếu ớt của em… Sao lại ra nông nỗi này? Tôi dằn vặt với câu hỏi ấy hàng trăm lần mà vẫn không thể tìm ra nguyên nhân. Em không phải là người quá ham tiền. Em vụng dại và bất cẩn, nên đã rơi vào tay một gã tình lang lưu manh. Các phóng viên bám lấy em, họ chụp ảnh cả khi em hoảng hốt trốn chạy.
Tôi xót xa cho em một phần, mà xót xa cho gia đình em mười phần. Tôi biết, ngay khoảng khắc ấy, nói gì với nhau cũng bẽ bàng, nhưng tôi không thể dửng dưng. Tôi gọi điện thoại đến nhà em, chỉ cốt nói vài lời động viên, dẫu biết những lời động viên lúc ấy chẳng mấy ý nghĩa giữa bao sự trớ trêu. Mẹ của em cố giữ bình tĩnh bảo rằng, cả gia đình nỗ lực không cho bà ngoại biết chuyện này, rồi òa khóc nức nở. Còn bố của em, ông ậm ừ “con dại cái mang” nhưng tôi nghe được tiếng thở dài nao dạ. Nhưng rồi sau đó, một sự thật phũ phàng và đắng cay về em đã làm lòng tôi một lần tan vỡ. Đấy là sự thật nhưng tôi cứ mong đó chỉ là một cơn mộng mị mà thôi.
28 tuổi, cái độ nồng nàn nhất của một nữ diễn viên, em phải lỡ làng từ giã màn ảnh. Tôi biết em không muốn gặp ai, em cần yên tĩnh đẻ bình tâm trở lại, nên cũng không liên lạc thường xuyên nữa. Nhiều lần, tôi đi qua bùng binh ngã sáu Hùng Vương, TP HCM và nhận ra cái ngõ bình yên dẫn vào nhà một người quen, nhưng dùng dằng không nỡ ghé chân. Mẹ của em đã khóc hết nước mắt, còn bố của em khóc thầm đau đớn gấp bội. Tôi thử hình dung mà không cách nào hình dung được, trong căn nhà ấm cúng ngày nào, điều gì sẽ xảy ra quanh mâm cơm? Tôi không hề e ngại điều gì, đến tận bây giờ thì tôi vẫn nhận là một người bạn của em. Tuy nhiên, có một tình huống cứ day dứt tôi mãi.
Đó là một lần tình cờ, sau sự cố buồn bã kia, tôi đã gặp em gái út của em trên phố. Nhìn sững tôi hồi lâu và khi xác định người đối diện là tôi, cô bé đã vội vàng quay lưng đi như có ai rượt đằng sau. Trời ơi, có một sự khủng khiếp vô hình nào đấy đã chắn giữa tôi và cô bé. Tôi đã thoáng thấy đôi mắt rụt rè ươn ướt của cô bé. Tôi cam đoan, nếu tôi gọi với theo thì cô bé sẽ khóc. Tôi đành chọn giải pháp im lặng đến khi em gái út của em khuất hẳn giữa ồn ã người xe, mà cứ băn khoăn, tôi có lỗi gì không, cô bé có lỗi gì không?
Bốn năm đã trôi qua rồi, từ những phút giây lầm lạc của em, chúng ta chưa có dịp ngồi lại nói với nhau một câu nào bằng tình bạn. Tôi viết lá thư này không phải để biện minh cho em hay để đay nghiến em về một vấp váp nghiệt ngã trong đời. Tôi chỉ muốn khẳng định một lần nữa rằng, em có nét đẹp sinh ra để làm diễn viên, em từng là một cô gái thánh thiện và đáng trân trọng nhất là em được nuôi dưỡng trong một gia đình tử tế. Những gì đã xảy ra với em, cứ xem như một cơn ác mộng. Không biết em còn nhớ không, ngay lúc khốn đốn nhất, em đã thổ lộ: “Tôi bây giờ chỉ có hai suy nghĩ: Một là sẽ bỏ xứ đi thật xa để không ai biết mình nữa, một là sẽ vượt qua tất cả để làm lại từ đầu. Nhưng tôi không biết mình có vượt qua nổi hay không, và mọi người có rộng lòng cho tôi cơ hội hay không?”. Tại sao không, tất cả các dòng sông đều chảy, em ạ! Nếu em còn đủ tự tin, hãy quay lại với nghề diễn viên, hãy quay lại và thay thế khoảng trống mà NSƯT Thu Hà đang để lại trên màn ảnh Việt Nam. Còn nếu em đã mỏi mệt vì thị phi, đã khô cạn đam mê nghệ thuật thứ bảy, thì cũng đừng nấp mãi trong sự sợ hãi mơ hồ đeo bám. Cuộc sống ở thế kỷ 21 dù chộn rộn đến đau, cũng có rất nhiều người sẵn sàng tha thứ cho những ai quyết tâm hướng thiện. Đường đời dài lắm, người đi đến tương lai tự học cách đứng dậy nơi vừa té ngã. Đã có rất nhiều người lớn lên từ những vết thương của chính mình. Còn tôi tin em đã và đang tìm thấy con đường tốt đẹp của một con người. Tôi nghĩ không chỉ mình tôi tin như thế mà rất nhiều người đã từng yêu mến em, đợi chờ em cũng đều tin như vậy.
Theo CSTC

Tin liên quan
- Lan Hương: Để tránh 'vỡ mộng', tôi đã tập nhiều điều trước khi cưới (16:39:18 17/05/2013)
- Phi Thanh Vân: Tôi đi lên bằng tiểu xảo (16:39:16 17/05/2013)
- HH Thùy Dung: Thấy mình ngày càng hoàn thiện nhân cách sống (16:39:15 17/05/2013)
- Kim Anh cố từ giã lối sống buông thả (16:39:13 17/05/2013)
- Ảnh 2 mẹ con Hiền Thục (16:39:12 17/05/2013)
Bình luận
Chưa có phản hồi
Bạn phải đăng nhập mới có thể bình luận
Thư gửi nữ diễn viên Yến Vy
|
|
ADS_home_content_3
Code_FB ADS_681x |
Video 336x288 |
Quảng cáo