- google.com, pub-4530016804051003, DIRECT, f08c47fec0942fa0
-
Vợ tôi sống rất kịch, rất giả tạo, thảo mai.
-
Cháu nội vừa ra đời bà đã trù ẻo 'Sao nó bé như con chuột thế? Bé thế này ...
-
Chồng tôi toàn đi chơi tới 1-2 giờ sáng mới về.
-
Tôi bị gia đình người yêu phản đối.
-
Hình như chồng tôi mặc cảm vì 'súng ống' nhỏ nên anh ấy không ...
-
Tôi sinh thường và chỉ bị rạch một ít.
-
Vì nghi chồng có bồ nên tôi cãi vã với anh ấy.
Tôi hối hận vì nghe lời mẹ chồng
Tôi năm nay 26 tuổi, đang mang bầu ở tháng thứ 5. Tôi sống cùng bố mẹ chồng và em gái của chồng.
Cuộc sống vợ chồng nói chung là tốt đẹp. Những va chạm lặt vặt với mẹ chồng hàng ngày có lần khiến tôi tủi thân khóc thầm nhưng cũng qua đi. Dạo này sức khỏe của tôi không được tốt, hay bị mệt mỏi, đau khắp cơ thể nên mẹ chồng và chồng tôi khuyên nghỉ việc, ở nhà. Do công việc của tôi làm bên ngoài, lại xa nhà nên tôi cũng tính nghỉ việc sinh con, sau này tìm việc khác. Vả lại, mẹ chồng tôi bảo sẽ giao cửa hàng bán tạp hóa tại nhà cho tôi trông coi tạm.
Bố mẹ đẻ tôi cũng nghĩ tính thế là tôi nhàn nhã, sung sướng rồi. Nhưng nào ngờ, từ ngày nghỉ việc ở nhà suốt với mẹ chồng, tôi stress như kẻ mất hồn. Bà ngồi bán hàng dưới nhà, giao hết chuyện cơm nước, dọn dẹp nhà cửa cho tôi. Thế thì chẳng nói làm gì, đằng này, mẹ chồng tôi ngồi bán hàng nhưng lại xem tivi hoặc nói chuyện với hàng xóm, hễ có khách là mẹ chồng tôi “réo gọi” tôi xuống bán. Lúc đó, tôi hối hả từ trên tầng đi xuống, bán rồi tính tiền, trả lại tiền thừa cho khách… Xong việc, tôi lại lên nhà lo nội trợ. Có khách, mẹ chồng tôi tiếp tục gọi tôi. Cứ thế, một buổi sáng mà đến gần chục lần tôi đi lên – đi xuống… Tôi có cảm giác mình mệt mỏi, khổ sở hơn trăm nghìn lần đi làm.
Đã thế có những lúc tôi mệt quá, chưa lau được nhà, chưa cắm kịp cơm, mẹ chồng tôi than vãn: “Ở nhà làm gì mà có nồi cơm nấu cũng không xong”. Quả thực hôm đó mẹ chồng tôi đi chùa, tôi phải vừa bán hàng, vừa lo cơm nước nên bị muộn. Sau đó nhiều lần mẹ chồng tôi cho là tôi ở nhà suốt ngày, chỉ chơi không, rồi bà nghĩ tôi ăn bám và là gáng nặng cho con trai bà…
Tôi thật sự mệt mỏi và hối hận khi mới ở nhà gần được 1 tháng. Cứ thế này tôi chán ngán và bế tắc lắm. Tôi phải làm sao?
Ý kiến tư vấn
- Thứ nhất, bạn tiếp tục ở nhà nhưng nên chia sẻ rõ ràng với mẹ chồng của bạn. Một là bạn lo nội trợ, mẹ chồng bạn bán hàng. Hoặc ngược lại, bạn bán hàng, mẹ chồng bạn lo nội trợ. Hãy trao đổi để mẹ chồng bạn hiểu và thông cảm cho những khó khăn cũng như tình hình sức khỏe của bạn. Chẳng hạn, nếu bạn đang nấu cơm nhưng mẹ chồng gọi xuống bán hàng, bạn có thể thẳng thắn từ chối: “Con đang dở tay, mẹ bán giúp con với”. Và bạn chỉ giúp mẹ bạn trông cửa hàng khi rảnh rỗi hoặc khi đã xong việc nhà.
Đặc biệt, việc lên xuống cầu thang rất không tốt cho thai phụ.
- Thứ hai, bạn bàn với chồng tìm xem có việc gì phù hợp cho bạn làm không. Có rất nhiều công việc tạm thời mà bạn có thể làm trong vài tháng chờ ngày sinh con. Nếu muốn đi làm lại, bạn cũng nên khéo léo viện lý do với mẹ chồng.
Ngọc Bình
- Kết hôn 4 tháng mà chưa ‘quan hệ’ được (00:37:00 04/08/2011)
- Chồng sắp cưới ‘lặn mất’ (09:15:00 27/07/2011)
- Tôi có nên theo chồng về quê (11:52:00 20/07/2011)
- Bất ổn tâm lý khi chồng ngoại tình (09:58:00 13/07/2011)
- Bị con riêng của người yêu 'chơi xấu' (08:20:00 06/07/2011)
Code_FB ADS_681x |
Video 336x288 |