- google.com, pub-4530016804051003, DIRECT, f08c47fec0942fa0
-
Vợ tôi sống rất kịch, rất giả tạo, thảo mai.
-
Cháu nội vừa ra đời bà đã trù ẻo 'Sao nó bé như con chuột thế? Bé thế này ...
-
Chồng tôi toàn đi chơi tới 1-2 giờ sáng mới về.
-
Tôi bị gia đình người yêu phản đối.
-
Hình như chồng tôi mặc cảm vì 'súng ống' nhỏ nên anh ấy không ...
-
Tôi sinh thường và chỉ bị rạch một ít.
-
Vì nghi chồng có bồ nên tôi cãi vã với anh ấy.
Vợ tôi mua đồ ăn bừa phứa
Khi mới lấy nhau, tôi rất vui vì vợ tôi chi tiêu phóng khoáng. Bởi vì nhờ thế, tôi được vợ cho dôi dư khi đi nhậu hay cho em trai vay tiền không hẹn ngày trả nhưng cũng không bị vợ cằn nhằn đinh tai như những người khác.
Thế mà mới cưới được gần năm, tôi đang đau đầu vì cái vụ rộng rãi đó. Nhiều người cứ bảo, đàn ông phải rộng rãi, ai lại đi tính toán chi ly nhưng quả thật nếu không ghi chép thì tôi không biết vợ mình tiêu xài những gì. Thu nhập của vợ chồng tôi ở mức trung bình: tôi khoảng 5 triệu đồng/tháng, vợ tôi thấp hơn khoảng 3 triệu đồng/ tháng. Chúng tôi may mắn hơn nhiều cặp vợ chồng khác vì không mất tiền thuê nhà. Vợ tôi thì không mất tiền ăn trưa bởi công ty cô ấy “bao”. Xăng xe, điện thoại di động cũng không tốn kém nhiều. Nói như thế để hình dung được rằng, với mức thu nhập như vợ chồng tôi thì đủ chi tiêu cho hai người và có dành dụm chút ít, phòng sinh con.
Vậy mà gần năm trời, chúng tôi không dành dụm được một xu nào. Chiếc tivi hàng nội địa nhà tôi đã cũ rích, cái bếp ga cũng cũ. Vợ tôi cho rằng mấy cái đó còn tốt chán, không phải thay, nhưng thú thực là do tôi không có tiền sắm đồ mới do vợ mình tiêu hết. Nhà có hai người nhưng ngày nào cô ấy cũng đi chợ hết 200 nghìn đồng. Tôi biết có người phản đối vì 200 nghìn đồng tiền chợ mỗi ngày không là gì trong thời buổi đắt đỏ thế này. Nhưng xin nói lại là, chúng tôi ăn sáng ở ngoài, ăn trưa ở ngoài, chỉ ăn bữa tối ở nhà thì 200 nghìn đồng tiền chợ (chưa kể gạo, mắm muối, than củi, nhất là lương lậu hai vợ chồng không cao) thì từng ấy cũng là quá tay. Tính sơ sơ, tiền chợ mỗi tháng hết 6 triệu. Vậy với tổng thu nhập 8 triệu thì đúng là chẳng tích cóp được gì.
Chán nhất là vợ tôi mua đồ ăn bừa phứa, ăn không hết là sẵn sàng đổ đi hoặc mang cho hàng xóm. Tôi cằn nhằn, cô ấy cãi lại bảo tôi ky bo. Tôi e rằng, nếu đà này mà có con nhỏ, vợ chồng tôi không đủ sức nuôi con. Bây giờ, tôi phải làm sao với vợ mình? (Trung Quân).
Ý kiến tư vấn
Bạn phải “đấu tranh” tiếp tục chứ không còn cách nào khác. Đừng cằn nhằn không vì vợ bạn khó mà thay đổi chỉ vì nghe bạn càu nhàu. Cũng đừng ngại là “ông chồng keo” bởi vì với cô vợ hoang tay như vợ bạn, không “keo” một chút, chẳng mấy mà túi lõm.
Hãy quy định những việc cụ thể cho chi tiêu gia đình, gồm khoản nào tiền chợ, khoản nào xăng xe, di động, khoản nào tích cóp nuôi con... Nên nghiêm khắc với nội quy, nếu vợ bạn vi phạm nhiều lần, hãy tặng cô ấy một “thẻ đỏ” và chuyển toàn bộ tiền bạc sang tay bạn, trừ tiền chợ búa đã được thống nhất trước.
Ngoài ra, hãy cùng đặt những mục tiêu lớn lao để cả hai cùng phấn đấu, chẳng hạn như chuyện sinh con. Khi đã có ước mơ lớn thì vợ bạn cũng biết tự kiềm chế dần để cùng thực hiện hóa ước mơ với chồng.
Ngọc Bình
- Chồng tôi ham mê cá độ (09:12:00 10/11/2010)
- Tôi có nên cưới khi biết mình khó có con (08:50:00 03/11/2010)
- Chồng tôi 'ngố' (09:06:00 27/10/2010)
- Chồng tôi nghiện đi massage (09:09:00 20/10/2010)
- Chồng tôi 'yêu' rất nhạt (10:06:00 13/10/2010)
Code_FB ADS_681x |
Video 336x288 |