- google.com, pub-4530016804051003, DIRECT, f08c47fec0942fa0
-
Vợ tôi sống rất kịch, rất giả tạo, thảo mai.
-
Cháu nội vừa ra đời bà đã trù ẻo 'Sao nó bé như con chuột thế? Bé thế này ...
-
Chồng tôi toàn đi chơi tới 1-2 giờ sáng mới về.
-
Tôi bị gia đình người yêu phản đối.
-
Hình như chồng tôi mặc cảm vì 'súng ống' nhỏ nên anh ấy không ...
-
Tôi sinh thường và chỉ bị rạch một ít.
-
Vì nghi chồng có bồ nên tôi cãi vã với anh ấy.
Người yêu bị bệnh và nghèo túng
Tôi và anh đến với nhau như một định mệnh. Chúng tôi đã có những giây phút thật lãng mạn và cùng nhau trải qua nhiều khó khăn trong cuộc sống. Ngay từ đầu, tôi biết anh có bệnh nhưng vẫn đến với anh.
Anh là người rất tâm lý, chia sẻ và được mọi người yêu mến. Anh đề nghị tôi là dọn đến sống với anh cùng với chị và em gái của anh nữa. Tôi về nhà anh ấy được vài lần. Gia đình và nhà ngoại anh rất thương và quý tôi, thậm chí còn chấp nhận cho chúng tôi sống cùng.
Hiện tại chúng tôi vẫn sống vui vẻ và nể trọng nhau, nhưng cha mẹ tôi thì hoàn toàn không biết gì cả, mỗi lần nghĩ tới chuyện này tôi cảm thấy lòng mình rất day dứt.
Ảnh minh họa
Anh cũng hiểu, nhưng tôi thì vẫn cứ nghĩ. Bệnh anh ngày càng nặng tôi không thể rời anh lúc này. Thời gian qua chúng tôi đã chia sẻ với nhau nhiều khó khăn lắm vì anh không thể đi làm được. Tôi chăm sóc anh như người vợ lo lắng cho chồng, chúng tôi lúc nào cũng tôn trọng nhau.
Lòng tôi lúc nào cũng nặng trĩu, không biết gia đình biết được thì họ có tha thứ cho tôi không. Chúng tôi đến với nhau vì một tương lai chắc chắn chứ không đùa giỡn.
Trong lòng tôi bây giờ rối bời vì tôi biết chuyện này cũng không thể giấu mãi vì cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra. Tôi ra trường gần một năm, đi làm nhưng chưa bao giờ gởi về nhà số tiền nào cả.
Nhìn thấy anh túng thiếu và bệnh nặng tôi không thể kìm lòng. Với anh, tôi không tiếc thứ gì nhưng lúc nào cũng cãm thấy có lỗi với gia đình. Lòng tôi nhiều mâu thuẫn pha lẫn nỗi sợ. Tôi phải làm sao đây?
Ý kiến chuyên gia:
Nếu cứ tiếp tục sống chung trước hôn nhân thế này, có lẽ bạn sẽ phải chịu đựng, hy sinh và thiệt thòi nhiều. Bạn đã ra trường, đi làm và ổn định cuộc sống, bạn nên trao đổi, bàn bạc để sớm có một mái ấm hạnh phúc được gia đình đôi bên thừa nhận. Khi ấy, bạn có thể danh chính ngôn thuận mà yêu thương, chăm sóc chồng của mình.
Qua thư, bạn không nói rõ tình hình sức khỏe của anh ấy là như thế nào. Nếu bạn và anh ấy quyết tâm đến với nhau thì hãy chung lưng, động viên nhau thuyết phục gia đình mình. Suy cho cùng, bố mẹ chỉ mong muốn hai bạn được hạnh phúc. Nếu hai bạn thật lòng thương yêu nhau, sớm muộn gì cũng được đôi bên gia đình ủng hộ.
hoaivong@... (Ngôi Sao)
- Vợ tôi 'hờ hững' với chồng (11:14:00 09/06/2008)
- Tôi 'ngủ' với người yêu của chị (07:34:00 09/06/2008)
- Tôi đã mất một buồng trứng vì chủ quan (10:04:00 07/06/2008)
- Tôi phát điên vì tình (09:03:00 07/06/2008)
- Tôi bán mình để được 100 triệu (07:40:00 07/06/2008)
Code_FB ADS_681x |
Video 336x288 |